Chỉ vì chút tự ái của họ mà vô tình làm chết đi hạnh phúc của những đôi bạn trẻ hữu tình. ..Tôi chỉ là một người nghiên cứu về các môn học cổ này từ trước 1975. Đã cứu giải được rất nhiều trường hợp phạm phải những quy luật xung hạp của can, chi. Hạnh phúc sẽ quên đi bao nhiêu lo âu của cuộc đời Tôi nơi đây luôn luôn nguyện cầu Hạnh phúc sẽ luôn đi bên em trong những giấc mơ Người ra đi vì ai vì tình đã đổi thay Hay tại vì tôi đây nói đi người ơi. Xem thêm. Album. 85,337. Talk On Corners. The Corrs Rồi tôi thầm tự nhủ: "mình ước gì cũng đẹp giống các bạn kia". Vừa nghĩ được có thế, bỗng ông chủ đến, nhặt những viên đá lẫn trong người tôi ra, và bắt đầu tưới nước vào tôi khiến tôi thấy sảng khoái. Chưa kịp sung sướng thì ông ta đã chuyển sang "hành hạ" tôi: nhào, nắn, đập, bóp làm tôi choáng váng. Cầu nguyện; Chặng Đàng Thánh Giá; Hạnh Các Thánh; LỜI NGUYỆN TÍN HỮU. Năm A; Năm B; Năm C; Lễ đặc biệt; HỘI DÒNG. Sinh hoạt Hội dòng; Giới thiệu; Tin buồn; Phân ưu; MỪNG KIM KHÁNH; Hiệp Hội Tín Hữu Mến Thánh Giá; Thường huấn; Suy niệm hàng tháng; GÓC TÂM TÌNH. 1. Thanh Ngài đã hướng dẫn tôi nơi vùng đất được chúc lành, nơi đã thấy được sự hiện diện lịch sử của Chúa Giêsu và nơi đã xác định những sự kiện căn bản cho Do thái giáo, Kitô giáo và Hồi giáo. Và tôi luôn luôn thực hiện điều đó như người lữ hành, nhân danh U3ks. Sứ Điệp của tôi tại đại hội trước đã tập trung vào nguyên tắc phúc âm về việc cầu xin trong đức tin trong lời cầu nguyện. Ngày hôm nay, tôi muốn thảo luận thêm ba nguyên tắc mà có thể giúp những lời cầu nguyện của các anh chị em trở nên có ý nghĩa hơn, và tôi cầu nguyện để có được sự giúp đỡ của Đức Thánh Linh cho tôi và cho các anh chị em. Nguyên Tắc Số 1. Lời cầu nguyện trở nên có ý nghĩa hơn khi chúng ta hội ý với Chúa trong tất cả các việc làm của mình xin xem An Ma 3737. Nói một cách đơn giản, sự cầu nguyện là lối truyền đạt lên Cha Thiên Thượng từ các con trai và các con gái của Ngài trên thế gian. “Ngay khi chúng ta biết được mối quan hệ đích thực của chúng ta với Thượng Đế nghĩa là, Thượng Đế là Cha của chúng ta, và chúng ta là con cái của Ngài, thì ngay lập tức về phần chúng ta, lời cầu nguyện trở nên tự nhiên theo bản năng của mình” Bible Dictionary, “Prayer,” 752. Chúng ta được truyền lệnh phải cầu nguyện luôn luôn lên Đức Chúa Cha trong danh của Vị Nam Tử xin xem 3 Nê Phi 1819–20. Chúng ta được hứa rằng nếu chúng ta chân thành cầu nguyện về điều gì đúng và tốt lành và theo ý muốn của Thượng Đế, thì chúng ta có thể được ban phước, bảo vệ và hướng dẫn xin xem 3 Nê Phi 1820; GLGƯ 1938. Sự mặc khải là sự truyền đạt từ Cha Thiên Thượng đến các con cái của Ngài trên thế gian. Khi cầu xin trong đức tin, chúng ta có thể nhận được điều mặc khải này đến điều mặc khải khác, sự hiểu biết này đến điều hiểu biết nọ, tiến đến việc biết được những điều kín nhiệm và những điều bình an mà mang đến niềm vui và cuộc sống vĩnh cửu xin xem GLGƯ 4261. Những điều kín nhiệm là những vấn đề mà chỉ có thể biết và hiểu được bởi quyền năng của Đức Thánh Linh xin xem Harold B. Lee, Ye Are the Light of the World, [1974], 211. Những điều mặc khải của Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử đã được truyền giao qua Đấng thứ ba trong Thiên Chủ Đoàn, chính là Đức Thánh Linh. Đức Thánh Linh là nhân chứng và sứ giả cho Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử. Các mẫu mực mà đã được Thượng Đế sử dụng trong việc sáng tạo thế gian là có tính cách giáo huấn trong việc giúp chúng ta hiểu cách dâng lên lời cầu nguyện đầy ý nghĩa. Trong chương ba của sách Môi Se, chúng ta biết được rằng tất cả mọi vật đều được sáng tạo bằng thể linh trước khi chúng ở thể thiên nhiên trên mặt đất. “Và giờ đây, này, ta nói với ngươi rằng, ấy là gốc tích trời và đất, khi chúng được sáng tạo ra, vào ngày mà ta, Đức Chúa Trời, dựng nên trời và đất, “Cùng mọi cây cối ngoài đồng trước khi nó có ở trên trái đất, và mọi thảo mộc ngoài đồng trước khi nó mọc lên. Vì ta, Đức Chúa Trời, đã sáng tạo mọi vật, mà ta vừa nói tới, trong thể linh, trước khi chúng ở thể thiên nhiên trên mặt đất” Môi Se 34–5. Chúng ta biết được từ các câu này rằng sự sáng tạo theo thể linh đi trước sự sáng tạo thể chất. Trong một cách thức tương tự, lời cầu nguyện đầy ý nghĩa vào buổi sáng của đầu ngày là một yếu tố quan trọng trong sự sáng tạo thể linh của mỗi ngày—và có trước sự sáng tạo thể chất hoặc là việc làm trong một ngày. Cũng giống như sự sáng tạo thể chất được liên kết với và là một sự tiếp nối của sự sáng tạo thể linh, nên những lời cầu nguyện buổi sáng và buổi tối được liên kết với nhau và là một sự tiếp nối của nhau. Hãy suy nghĩ về ví dụ này. Có lẽ có những điều trong cá tính, hành vi của chúng ta, hoặc liên quan đến sự tăng trưởng thuộc linh của chúng ta mà chúng ta cần phải hội ý với Cha Thiên Thượng trong lời cầu nguyện vào buổi sáng. Sau khi bày tỏ lời cảm tạ thích đáng về những phước lành nhận được, chúng ta khẩn nài để có được sự hiểu biết, sự hướng dẫn, và giúp đỡ để làm những điều mà chúng ta không thể tự mình làm được chỉ với sức của mình. Ví dụ, khi cầu nguyện, chúng ta có thể Nghĩ về những lần mà chúng ta đã nói năng một cách cộc cằn và không thích hợp với những người mà chúng ta yêu thương nhất. Nhìn nhận rằng chúng ta biết rõ hơn khi hành động như vậy, nhưng chúng ta không luôn luôn hành động theo những gì chúng ta biết. Bày tỏ nỗi ân hận đối với sự yếu đuối của mình vì đã không từ bỏ con người thiên nhiên một cách nghiêm chỉnh hơn. Quyết định noi gương của Đấng Cứu Rỗi một cách trọn vẹn hơn trong cuộc sống của chúng ta. Nài xin để có được nhiều sức mạnh hơn để làm và trở nên người tốt hơn. Một lời cầu nguyện như vậy là phần chính yếu của việc chuẩn bị phần thuộc linh cho một ngày của chúng ta. Trong ngày, chúng ta giữ một lời cầu nguyện trong lòng mình để tiếp tục có được sự giúp đỡ và hướng dẫn—như An Ma đã đề nghị “Hãy đưa ý nghĩ của con hướng về Chúa” An Ma 3736. Chúng ta thấy rằng trong một ngày đặc biệt như vậy, nếu có những dịp mà chúng ta thường có khuynh hướng nói năng cộc cằn thì chúng ta không làm như thế; hoặc chúng ta có thể có chiều hướng giận dữ nhưng chúng ta không làm như vậy. Chúng ta thấy rõ có sự giúp đỡ và sức mạnh của thiên thượng và khiêm nhường nhận biết những sự đáp ứng cho lời cầu nguyện của mình. Ngay cả trong giây phút nhìn nhận đó, chúng ta cũng dâng lên một lời cầu nguyện biết ơn thầm. Vào cuối ngày của mình, một lần nữa chúng ta quỳ xuống và tường trình lên Cha Thiên Thượng. Chúng ta duyệt xét lại những sự kiện trong ngày và bày tỏ lời biết ơn chân thành về các phước lành và sự giúp đỡ mà chúng ta nhận được. Chúng ta hối cải và, với sự giúp đỡ của Thánh Linh của Chúa, nhận ra những cách thức mà chúng ta có thể làm và trở nên tốt hơn vào ngày mai. Như vậy, lời cầu nguyện vào buổi tối của chúng ta xây đắp và là một sự tiếp tục của lời cầu nguyện buổi sáng của chúng ta. Và lời cầu nguyện vào buổi tối của chúng ta cũng là một sự chuẩn bị cho lời cầu nguyện đầy ý nghĩa vào buổi sáng hôm sau. Những lời cầu nguyện vào buổi sáng và buổi tối—và tất cả những lời cầu nguyện ở giữa hai thời gian đó—thì không phải là những sự kiện riêng biệt, không liên quan với nhau; thay vì thế chúng liên kết với nhau mỗi ngày và suốt cả ngày, cả tuần, cả tháng và ngay cả năm. Đây là một phần trong cách thức mà chúng ta làm tròn theo lời dạy của thánh thư là “phải cầu nguyện luôn luôn” Lu Ca 2136; 3 Nê Phi 1815, 18; GLGƯ 3112. Những lời cầu nguyện đầy ý nghĩa như vậy là phương tiện để đạt được các phước lành tuyệt diệu nhất mà Thượng Đế dành cho các con cái trung tín của Ngài. Lời cầu nguyện trở thành có ý nghĩa khi chúng ta nhớ đến mối quan hệ của mình với Thượng Đế và lưu ý đến lời dạy để “Hãy kêu cầu Thượng Đế trong mọi sự nương cậy của con; phải, hãy làm mọi việc trong Chúa, và bất cứ nơi nào con đi, hãy đi trong Chúa; phải, hãy đưa ý nghĩ của con hướng về Chúa; phải, hãy đặt mọi sự thương mến trong lòng con vào Chúa mãi mãi. “Hãy hội ý với Chúa trong mọi việc làm của mình, và Ngài sẽ hướng dẫn con đến điều thiện; phải, khi đêm đến, con nằm xuống, hãy nằm xuống trong Chúa, để Ngài chăm sóc con trong giấc ngủ của con. Khi sáng thức dậy, con hãy để lòng mình tràn đầy lời tạ ơn Thượng Đế; và nếu con làm được như vậy, thì con sẽ được nâng cao vào ngày sau cùng” An Ma 3736–37; sự nhấn mạnh được thêm vào. Nguyên Tắc Số 2. Lời cầu nguyện trở nên có ý nghĩa hơn khi chúng ta bày tỏ lòng biết ơn chân thành. Trong khi phục vụ tại trường Brigham Young University–Idaho, Chị Bednar và tôi thường chiêu đãi Các Vị Thẩm Quyền Trung Ương ở nhà mình. Gia đình chúng tôi học được một bài học quan trọng về sự cầu nguyện có ý nghĩa khi chúng tôi quỳ xuống cầu nguyện vào một buổi tối nọ với một thành viên thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ. Vào sáng sớm trong ngày đó, Chị Bednar và tôi đã được thông báo cho biết về sự qua đời đột ngột của một người bạn thân, và ước muốn tức thì của chúng tôi là cầu nguyện cho người phối ngẫu còn lại và con cái. Khi tôi mời vợ tôi dâng lên lời cầu nguyện, thành viên của Nhóm Túc Số Mười Hai, không hề biết đến thảm cảnh nêu trên, đã nhã nhặn đề nghị rằng trong lời cầu nguyện, Chị Bednar chỉ nên bày tỏ lòng biết ơn về các phước lành đã nhận được và không cầu xin điều gì cả. Lời dạy của ông tương tự với lời chỉ dẫn của An Ma cho các tín hữu của Giáo Hội thời xưa, là “cầu nguyện không ngừng và phải tạ ơn trong mọi việc” Mô Si A 2639. Với thảm cảnh bất ngờ như vậy, thì việc cầu xin các phước lành cho những người bạn của chúng tôi thoạt đầu dường như đối với chúng tôi thì khẩn cấp hơn việc bày tỏ lời tạ ơn. Chị Bednar đáp ứng trong đức tin lời hướng dẫn mà chị đã nhận được. Chị cảm tạ Cha Thiên Thượng về những kinh nghiệm đầy ý nghĩa và đáng ghi nhớ với người bạn thân này. Chị dâng lên lòng biết ơn chân thành về Đức Thánh Linh là Đấng An Ủi và về các ân tứ của Thánh Linh mà cho phép chúng tôi có thể đối phó với nghịch cảnh và phục vụ những người khác. Quan trọng hơn hết, chị bày tỏ lòng biết ơn về kế hoạch cứu rỗi, về sự hy sinh chuộc tội của Chúa Giê Su Ky Tô, về Sự Phục Sinh của Ngài, và về các giáo lễ và các giao ước của phúc âm phục hồi mà giúp cho gia đình có thể được sống với nhau vĩnh viễn. Gia đình của chúng tôi học biết được từ kinh nghiệm đó một bài học quý báu về quyền năng của lòng biết ơn trong lời cầu nguyện có ý nghĩa. Nhờ vào và qua lời cầu nguyện đó, gia đình của chúng tôi đã được ban phước với sự soi dẫn về nhiều vấn đề mà đang khiến chúng tôi lo lắng, lẩn quẩn trong tâm trí của chúng tôi và gây xúc động trong cảm nghĩ của chúng tôi. Chúng tôi biết rằng lòng biết ơn của mình về kế hoạch hạnh phúc và về sứ mệnh cứu rỗi của Đấng Cứu Rỗi cung ứng sự tái cam đoan cần thiết và củng cố sự tin tưởng của chúng tôi rằng tất cả mọi điều đều sẽ được ổn thỏa với những người bạn thân của chúng tôi. Chúng tôi cũng nhận được sự hiểu biết sâu xa về những điều mà chúng tôi cần phải cầu nguyện và cầu xin trong đức tin một cách thích hợp. Những lời cầu nguyện có ý nghĩa nhất và thiêng liêng nhất mà tôi đã kinh nghiệm được thì gồm có nhiều lời cảm tạ và ít lời cầu xin, nếu có. Như tôi hiện nay được phước để cầu nguyện với các sứ đồ và các vị tiên tri, tôi thấy nơi số các vị lãnh đạo hiện đại này ngày nay của Giáo Hội của Đấng Cứu Rỗi cùng một đặc tính mà đã mô tả Lãnh Binh Mô Rô Ni trong Sách Mặc Môn đây là những người có trái tim căng đầy lòng tri ân Thượng Đế vì nhiều đặc ân và phước lành Ngài đã ban cho dân Ngài xin xem An Ma 4812. Và họ đã không lặp đi lặp lại nhiều lời, vì những gì họ cầu xin đều được ban cho, và họ được tràn đầy ước nguyện xin xem 3 Nê Phi 1924. Những lời cầu nguyện của các vị tiên tri giống như của trẻ con trong sự giản dị và đầy quyền năng nhờ vào lòng chân thành của họ. Khi cố gắng làm cho những lời cầu nguyện của mình có ý nghĩa hơn, chúng ta cần phải nhớ rằng chúng ta “không xúc phạm Thượng Đế trong bất cứ việc gì, hay Ngài cũng không nổi giận với ai, ngoại trừ những kẻ không chịu thú nhận có bàn tay của Ngài trong mọi sự việc, và không vâng theo các giáo lệnh của Ngài” GLGƯ 5921. Tôi xin đề nghị rằng thỉnh thoảng, các anh chị em và tôi nên dâng lên một lời cầu nguyện mà trong đó chúng ta chỉ dâng lên lời cảm tạ và bày tỏ lòng biết ơn. Đừng cầu xin điều gì; để cho tâm hồn chúng ta hoàn toàn hân hoan và cố gắng dâng lên sự cảm kích với tất cả nghị lực của lòng mình. Nguyên Tắc Số 3. Sự cầu nguyện trở nên có ý nghĩa hơn khi chúng ta cầu nguyện cho những người khác với chủ ý thật sự và tấm lòng chân thành. Việc cầu xin Cha Thiên Thượng các phước lành mà chúng ta mong muốn trong cuộc sống cá nhân của mình là điều tốt và thích đáng để làm. Tuy nhiên, cầu nguyện khẩn thiết cho những người khác, cả những người chúng ta yêu thương lẫn những người bắt bớ chúng ta, cũng là một yếu tố quan trọng của lời cầu nguyện có ý nghĩa. Cũng giống như việc bày tỏ lòng biết ơn thường xuyên hơn trong những lời cầu nguyện của chúng ta làm gia tăng khả năng nhận được sự mặc khải đến với chúng ta thường xuyên và đầy quyền năng, thì việc cầu nguyện cho những người khác với tất cả tấm lòng nhiệt thành của chúng ta cũng làm gia tăng khả năng của chúng ta để lắng nghe và lưu ý đến tiếng nói của Chúa. Chúng ta học được một bài học thiết yếu từ tấm gương của Lê Hi trong Sách Mặc Môn. Lê Hi đáp ứng trong đức tin những lời chỉ dẫn tiên tri và lời báo trước về sự hủy diệt của Giê Ru Sa Lem. Rồi ông đã cầu nguyện lên Chúa “hết tấm lòng thành của mình, cho dân ông” 1 Nê Phi 14–5; sự nhấn mạnh được thêm vào. Để đáp lại lời cầu nguyện tha thiết này, Lê Hi đã được ban phước với một khải tượng đầy vinh quang về Thượng Đế và Con Trai của Ngài và về sự hủy diệt sắp xảy đến của Giê Ru Sa Lem xin xem 1 Nê Phi 16–9, 13, 18. Do đó, tâm hồn của Lê Hi rất hân hoan, và lòng ông tràn ngập niềm vui sướng vì những điều mà Chúa đã cho ông thấy xin xem 1 Nê Phi 115. Xin lưu ý rằng khải tượng đã đến để đáp lại một lời cầu nguyện cho những người khác chứ không phải là kết quả của một lời cầu xin về sự soi sáng hay hướng dẫn cho cá nhân. Đấng Cứu Rỗi là tấm gương trọn vẹn về sự cầu nguyện cho những người khác với chủ ý thật sự. Trong lời cầu nguyện tuyệt vời thay cho những người khác của Ngài dâng lên vào cái đêm trước khi Ngài bị đóng đinh, Chúa Giê Su đã cầu nguyện cho Các Sứ Đồ của Ngài và tất cả Các Thánh Hữu. “Con vì họ mà cầu nguyện; chẳng phải vì thế gian mà cầu nguyện, nhưng vì kẻ Cha đã giao cho Con, bởi chưng họ thuộc về Cha. “Ấy chẳng những vì họ mà Con cầu xin thôi đâu, nhưng cũng vì kẻ sẽ nghe lời họ mà tin đến Con nữa; “… để cho tình yêu thương của Cha dùng yêu thương Con ở trong họ, và chính mình Con cũng ở trong họ nữa” Giăng 179, 20, 26. Trong thời gian giáo vụ của Đấng Cứu Rỗi trên lục địa Mỹ Châu, Ngài đã hướng dẫn dân chúng biết suy ngẫm về những lời giảng dạy của Ngài và cầu nguyện để có được sự hiểu biết. Ngài chữa lành những kẻ đau ốm, và cầu nguyện cho dân chúng bằng một ngôn ngữ mà không thể viết lại được xin xem 3 Nê Phi 171–16. Ảnh hưởng của lời cầu nguyện của Ngài thì rất sâu xa “Chẳng có ai hiểu thấu được sự vui mừng tràn ngập tâm hồn chúng tôi khi chúng tôi nghe Ngài cầu nguyện cùng Đức Chúa Cha cho chúng tôi” 3 Nê Phi 1717. Hãy tưởng tượng việc nghe Đấng Cứu Rỗi của thế gian cầu nguyện cho chúng ta sẽ như thế nào. Những người phối ngẫu, con cái của chúng ta và những người khác trong gia đình chúng ta có cảm nhận được quyền năng của những lời cầu nguyện mà chúng ta dâng lên Đức Chúa Cha về những nhu cầu và ước muốn cụ thể của họ không? Những người mà chúng ta phục vụ có nghe chúng ta cầu nguyện cho họ với đức tin và lòng thành thật không? Nếu những người mà chúng ta yêu thương và phục vụ đã không nghe và cảm nhận được ảnh hưởng của những lời cầu nguyện khẩn thiết của chúng ta thay cho họ, thì bây giờ là lúc để hối cải đây. Khi chúng ta noi theo tấm gương của Đấng Cứu Rỗi thì những lời cầu nguyện của chúng ta thật sự sẽ trở nên có ý nghĩa hơn. Chúng ta được truyền lệnh phải “cầu nguyện luôn luôn” 2 Nê Phi 329; GLGƯ 105; 9024—“bằng lời cũng như trong lòng; … trước thế gian cũng như trong chỗ kín đáo, trước công chúng cũng như trong phòng riêng của mình” GLGƯ 1928. Tôi làm chứng rằng lời cầu nguyện trở nên có ý nghĩa hơn khi chúng ta hội ý với Chúa trong tất cả những việc làm của mình, khi chúng ta bày tỏ lòng biết ơn chân thành, và khi chúng ta cầu nguyện cho những người khác với chủ ý thật sự và một tấm lòng chân thật. Tôi làm chứng rằng Cha Thiên Thượng hằng sống và rằng Ngài nghe và đáp ứng mỗi lời cầu nguyện thiết tha. Chúa Giê Su là Đấng Ky Tô, Đấng Cứu Rỗi và Đấng Trung Gian của chúng ta. Sự mặc khải là có thật. Phúc âm trọn vẹn đã được phục hồi trên thế gian trong gian kỳ này. Tôi làm chứng như vậy trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men. Con người dành cả cuộc đời tranh đấu ngược xuôi; tìm kiếm hạnh phúc bằng bạc tiền, quyền lực, danh vọng… Để rồi đến khi nhắm mắt xuôi tay, tất cả đều trở thành vô nghĩa… Cũng bởi chúng đều là những thứ khi “sinh không mang tới, chết chẳng mang theo”. Vậy, điều gì mới thực sự có ý nghĩa trên cuộc đời này? Nhà tôi ở Hà Nội, bên kia đường là một ngôi chùa cổ kính. Ngày nhỏ, tôi thường trốn mẹ sang chùa chơi. Ngôi chùa luôn phảng phất khói hương tôn nghiêm ấy là miền ký ức thiêng liêng của tuổi thơ tôi. Nhìn mọi người thành tâm khấn vái trong khói hương lãng đãng, nhiều lần tôi tự hỏi Phật là ai? Chắc là một vị thần vĩ đại như trong truyện cổ tích mình đã từng đọc? Nếu cầu Phật mà được, ước mà thấy; thì tôi sẽ cầu xin cho mẹ tôi khỏi bệnh, xin có thật nhiều tiền… để có khả năng giúp đỡ mọi người… Nguyện ước ngày nào dường như đã bị lãng quên trong những lo toan học hành, công danh sự nghiệp. Theo nghiệp bố mẹ, tôi thi đỗ vào trường đại học Thể dục Thể thao với điểm Á khoa đầu vào năm đó. Ước mong được đi du học nước ngoài, tôi lao vào học tiếng Anh. Vào đời…Cuộc đời là những chuyến bayKiếm tìm hạnh phúcSự khắc nghiệt của cuộc sốngĐiều hạnh phúc nhất trong cuộc đờiTìm về nguyện ước tuổi thơHạnh phúc cuộc đời tôiTiếng nói của lương tri Vào đời… Năm 1992 khi đang học năm thứ 2 đại học; tôi nộp hồ sơ vào Hãng Hàng không Quốc gia Việt Nam khi họ tuyển người; và may mắn được chọn làm cảnh vệ trên không Đoàn bay 919. Năm 1994 Chính phủ Úc tài trợ đào tạo phi công cơ bản cho Việt Nam. Tôi lại may mắn trúng tuyển và được gửi qua Úc học lái máy bay. Khóa học mở ra cho tôi một kho tàng tri thức khổng lồ; tôi như một chú cá nhỏ bơi ra biển lớn, thỏa sức vẫy vùng. Sau 18 tháng đào tạo, tôi tốt nghiệp loại ưu với giải thưởng “Kiến thức Xuất sắc”; Academic Excellence của Cụm cảng Hàng không Liên bang Úc năm đó. Được ghi danh trên chiếc cúp lớn của trường; tôi còn được chọn vào danh sách đào tạo chuyển loại A320 tại thành phố Toulouse, nước Pháp. A320 là loại máy bay dân dụng hiện đại nhất thời đó với nhiều tính năng lập trình tự động, công nghệ và vật liệu mới… Sau khủng hoảng dầu mỏ thập niên 1970, hãng Airbus đã giảm thiểu tiêu hao nhiên liệu cho dòng máy bay A320. Airbus đã sử dụng các tính năng tiên tiến nhất tại thời điểm đó bao gồm hệ thống điều khiển bay kỹ thuật số, vật liệu composite, thông tin điều khiển hiển thị bằng màn hình EFIS và tổ bay hai người… Kết quả là A320 tiêu thụ lượng nhiên liệu ít hơn 50% so với Boieng 727 đương thời… Cuộc đời là những chuyến bay Sau hơn chục năm phục vụ hãng Hàng không Quốc gia Việt Nam; tôi chuyển sang bay cho những hãng nước ngoài và sự nghiệp thăng hoa từ đó. Hồi ở Oxford, tôi trọ tại Kidlington, bên kia đường là dinh thự của Richard Branson. Kidlington là một ngôi làng lớn và giáo xứ dân sự ở Oxford, Anh quốc, giữa sông Cherwell và kênh Oxford, 10km về phía bắc của Oxford. Đam mê bay và có ý thức trách nhiệm cao trong công việc; tôi nhanh chóng tạo được uy tín và thành công trong nghề của mình. Tôi say sưa chinh phục những đỉnh cao tiếp theo. Tôi tự tin trong những chuyến bay, cảm thấy như có thể tự quyết định vận mệnh của mình; có thể làm chủ cả bầu trời bao la rộng lớn kia. Nếu có ai hỏi tôi rằng điều gì đã giúp tôi vượt qua những sóng gió cuộc đời thì câu trả lời là “Sống với ước vọng và đam mê”… Tôi đã kiên trì theo đuổi những hoài bão của mình. Công thành danh toại nhưng tôi không theo trào lưu ăn chơi hưởng thụ như những thanh niên cùng thời. Tôi không thích những bữa tiệc ồn ào, cũng không quan tâm tới thời trang, hàng hiệu đắt tiền… Kiếm tìm hạnh phúc Một ngày, người bạn thân của tôi đột nhiên chuyển qua ăn chay trường; tu Phật giáo và có rất nhiều sách viết về tâm linh. Tôi đọc và nghiền ngẫm… Tôi thử ngồi thiền, thấy mình có thể định lại được và những giấc ngủ đến với tôi dễ dàng hơn. Từ đó, ngồi thiền trước khi ngủ trở thành thói quen sinh hoạt của tôi. Tuy nhiên, càng đọc nhiều, càng trải nhiều trong tôi càng nảy sinh những câu hỏi về con người và sinh mệnh. Chưa có cuốn sách nào lý giải được những thắc mắc của tôi về vũ trụ; về cội nguồn nỗi khổ đau của con người… Tôi vẫn miệt mài tìm kiếm, những câu hỏi về vũ trụ và sinh mệnh như thôi thúc tôi từng ngày… Nay đây, mai đó… sống ở nhiều nơi tôi có cơ hội tiếp xúc với kho tàng tri thức khổng lồ của nhân loại qua các cửa số ngôn ngữ khác nhau… Sự khắc nghiệt của cuộc sống Phi công là một nghề có đòi hỏi khắc nghiệt và nguy hiểm; cơ thể luôn phải thích nghi với sự thay đổi môi trường, nhiệt độ, áp suất và bức xạ mặt trời khá cao. Thức trắng đêm trường, gò bó trong khoang lái nhỏ hẹp; cất và hạ cánh trong thời tiết phức tạp, chỉ một sơ suất nhỏ có thể khiến mình và nhiều người mất đi sinh mạng… Những chuyến bay xuyên đêm thường làm tôi bị đau khớp hông do tái phát di chứng tập luyện quá độ thời trẻ. Đối diện với mặt trời trên mây, chẳng thi vị chút nào, ánh sáng chói chang như thiêu như đốt. Hết chuyến bay, dù có ngủ cả ngày thì khi tỉnh dậy khớp vẫn đau nhức và mệt mỏi. Cơ thể mất nước, da khô, môi tím, mặt hốc hác… phải mất mấy ngày mới hồi phục. Trong những chặng bay dài, với tổ bay tăng cường Augmented Flight Crew phi công có thể nghỉ ngơi trong khoang riêng tuỳ theo thiết kế của từng loại máy bay, từng hãng… nói chung là sau nhiều giờ gò bó suốt đêm trường trên ghế lái nhỏ hẹp được ngả lưng một cái mới thấm thía nội hàm của từ “tra tấn”… Sau hơn 20 năm, với giờ và trên 10 triệu km đường bay; tưởng chừng tôi đã chinh phục được đỉnh cao mơ ước. Nhưng ở tuổi “bất hoặc”, bước sang phía bên kia con dốc cuộc đời; tôi mới thực sự nhận ra rằng không thể tự định đoạt được tương lai của mình. Vẫn sẽ phải đối diện với các vấn đề muôn thuở già nua, bệnh tật và cái chết… vẫn cất cánh như mọi ngày, nhưng với tôi giờ đây bầu trời trở nên mênh mông, rộng lớn quá, tôi chợt thấy mình nhỏ bé, đơn côi… Điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời Trong những năm tháng làm việc xa nhà, điều tôi lo lắng nhất là sức khoẻ của mẹ; bởi vì ngay từ thời trẻ mẹ tôi đã hay đau yếu. Rồi một ngày đẹp trời, mẹ gọi cho tôi và hào hứng khoe đã tìm được một môn tu luyện rất tốt cho sức khỏe. Có rất nhiều điều kỳ diệu đến với những học viên; nhiều người trên thế giới cũng theo tập môn này… Và mẹ muốn tôi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân; có nội dung chỉ dạy các học viên Pháp Luân Công tu luyện theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Cuốn sách Chuyển Pháp Luân đã khiến tôi chấn động tới tận tâm can; bởi đó chính là điều mà tôi tìm kiếm bấy lâu… Những dòng chữ cuốn hút tôi… Tôi đọc như nhập tâm tất cả những chữ hiện ra trước mắt. Lúc đó, cơ thể tôi nóng bừng, tôi chợt hoang mang, những đoạn vừa đọc như thể tan biến mất. Hạnh phúc trào dâng khiến mắt tôi ấm nóng. Cuốn sách giúp tôi hiểu rằng, hạnh phúc là khi con người thấy được căn nguyên của nỗi bất hạnh, tìm được con đường thiện giải khổ đau… Cuốn sách kỳ diệu đã thay đổi cuộc đời tôi, là chìa khóa mở ra bầu trời mới. Tìm về nguyện ước tuổi thơ Tôi chợt nhận ra, vì quá đam mê trong sự nghiệp, trong danh lợi mà đã quên đi nguyện ước chất phác của mình khi còn là một đứa trẻ. Cuốn sách Chuyển Pháp Luân đã nhắc tôi về điều đó; rằng hãy chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để tu dưỡng mình thành một người tốt và tốt hơn nữa. Buông bỏ ước muốn chinh phục đỉnh cao của vinh quang sự nghiệp; giờ đây tôi tự đặt trách nhiệm cao nhất vào công việc. Tôi làm việc với tâm thái phục vụ tốt nhất cho sự an toàn của hành khách. Tôi học cách nhìn vào bản thân để tu sửa những điều mình làm chưa tốt. Đặt mình vào vị trí của người khác để đối đãi khi có mâu thuẫn nảy sinh. Tôi học cách bao dung với đồng nghiệp, biết nhẫn nại và lắng nghe để hiểu được những khó khăn để động viên, chân tình giúp đỡ họ. Tôi cũng chia sẻ với họ những điều tốt đẹp của Đại Pháp; về vẻ đẹp Chân – Thiện – Nhẫn mà mỗi con người nên hướng tới. Tôi hạnh phúc mỗi khi hạ cánh an toàn trong niềm vui đoàn tụ của hành khách. Hạnh phúc cuộc đời tôi Mỗi ngày tôi đều đọc sách, luyện 5 bài công pháp và từng bước thay đổi tâm tính. Tôi không còn căng thẳng, mệt mỏi sau những chặng bay dài. Cuốn sách giúp tôi bình tâm và nhẹ nhàng vượt qua những căng thẳng, những mâu thuẫn gay gắt trong cuộc sống thường nhật. Tôi nhận ra rằng, hạnh phúc của đời người không đến từ tiền tài và danh vọng; mà là trạng thái thân và tâm của mình hòa tan vào Đại Pháp. Vũ trụ thẳm sâu, huyền ảo vừa quen thuộc như hơi thờ vừa xa lạ đầy mê hoặc từng khiến tôi run rẩy bởi sự bé nhỏ của sinh mệnh giữa mênh mông vô tận đã hiện hữu sáng tỏ và đơn giản vô cùng giữa những trang của cuốn sách Chuyển Pháp Luân… Giờ đây, trong những chuyến bay giữa không gian bao la, tôi biết rằng bên ngoài bầu trời này, phía sau vầng sáng huy hoàng kia có miền thiên cảnh tươi đẹp, an lành. Nơi đó không có giành giật bon chen, đớn đau khổ ải, ganh ghét hận thù… Nơi chỉ có niềm vui và hạnh phúc. Phật gia cho rằng, tâm niệm lớn nhất của đời người chính là tu luyện để quay trở về với bản tính thuần tịnh, nguyên sơ của sinh mệnh. Và rằng, Chân – Thiện – Nhẫn là cội nguồn của những điều tốt đẹp. Có Nhẫn để tha thứ cho lỗi lầm của người khác; có Thiện để đem điều tốt lành trao cho người khác; có Chân để nói và làm điều gì đều xuất phát từ đáy lòng mình. Núi Nùng, Bách thảo… Cô tôi kể, thời của cô đây là nơi ước nguyện của các cặp tình nhân… ảnh chụp 09/2019 Tiếng nói của lương tri Trải qua hơn nửa đời người, đã đi nhiều nơi trên thế giới; tôi thấy được đằng sau vẻ hào nhoáng của những đô thị phồn hoa là những thân phận nghèo khổ, lầm than… Một cảm giác bất lực, bế tắc cứ in khắc mãi trong tâm khảm tôi. Cho đến khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, mọi nút thắt kia mới được tháo gỡ. Cuốn sách đã khiến tôi nhận ra rằng, mọi bất hạnh và khổ đau của nhân gian đều có nguyên do và có thể được hóa giải bởi pháp môn tu luyện này. “Kể từ đó, trong những hành trình bay tôi luôn mang theo tâm nguyện mong muốn chia sẻ với mọi người về vẻ đẹp Chân – Thiện – Nhẫn, kiên nhẫn nỗ lực nói với mọi người về sự thật của cuộc đàn áp vô nhân tính của Trung Quốc với những người tu luyện Pháp Luân Công“. Hãy cùng tôi lên tiếng đòi đương quyền Trung Quốc chấm dứt ngay hành động đàn áp đức tin. Chấm dứt hành vi đố kỵ và thù địch dẫn đến bức hại các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Hãy lên tiếng vì một thế giới tương lai được sống trong bình an hạnh phúc, và lòng bác ái, từ bi luôn tràn ngập khắp nhân gian. Tư liệu trong bài cung cấp bởi cơ trưởng Nguyễn Tuấn Dũng để biết thêm thông tin chi tiết có thể liên hệ theo số điện thoại +8869785543. Chúng ta nghe các giải thích về hạnh phúc sau đây Hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc của con người khi được thỏa mãn một nhu cầu nào đó mang tính trừu tượng. Hạnh phúc là một cảm xúc bậc cao. Ở loài người, nó mang tính nhân bản sâu sắc và thường chịu tác động của lý trí. Hạnh phúc là lựa chọn, không phải là kết quả. Sẽ không gì có thể làm bạn vui cho tới khi bạn lựa chọn trở nên vui vẻ. Không ai có thể làm bạn vui cho tới khi bạn quyết định vui vẻ. Hạnh phúc sẽ không đến với bạn, nó chỉ có thể đến từ bạn. Có trong tay những thứ tốt nhất, không biến bạn thành người hạnh phúc nhất. Mà người hạnh phúc nhất, tạo ra những điều tốt nhất từ mọi thứ vào tay họ. Đúng là thái độ của chúng ta, mới quyết định tất cả, chứ không phải hoàn cảnh! Tiền bạc chỉ là những con số, và chẳng bao giờ có hồi kết. Nếu như phải mất tiền để hạnh phúc, thì hành trình tìm kiếm hạnh phúc của bạn sẽ không bao giờ dứt. Nếu bạn còn nghĩ tiền có thể mang lại hạnh phúc, cũng tốt, song đừng mải mê với nó. ẨN DỤ VỀ HẠNH PHÚC Thật khó tin rằng những quả bóng bay có thể dạy bạn một bài học cuộc sống sâu sắc. Thế nhưng trong câu chuyện dưới đây, một vị giáo sư đại học lại biết cách sử dụng chúng theo một cách vô cùng đặc biệt. Khi đang giảng bài trên lớp một ngày, vị giáo sư đại học đột nhiên dừng lại vì muốn dạy cho 100 sinh viên của mình một bài học cuộc đời quý giá. Ông ấy đưa mỗi sinh viên một quả bóng bay, yêu cầu họ thổi phồng nó lên rồi viết tên của mình lên trên. Sau đó, ông yêu cầu họ bỏ quả bóng bay sang căn phòng bên cạnh. Sau khi tất cả hoàn thành nhiệm vụ, các sinh viên tập trung bên ngoài căn phòng, bây giờ đã chứa đầy bóng. “Các em có 5 phút,” vị giáo sư giải thích, “để sang phòng bên kia, tìm quả bóng viết tên của mình và quay lại giảng đường.” 5 phút trôi qua nhanh chóng và không một ai tìm được quả bóng của mình. Tất cả đều bước ra khỏi phòng. Sau đó, vị giáo sư yêu cầu họ thay đổi cách mình tìm quả bóng. Bây giờ họ có thể lấy bất kì quả bóng nào rồi đi tìm người viết tên trên đó để đưa cho họ. Kết quả là, mọi người đều lấy được quả bóng mang tên mình trước khi hết 5 phút. “Đây là một ẩn dụ” vị giáo sư giải thích. “Đây chính xác là những gì đang xảy ra trong cuộc sống của chúng ta. Mọi người đều điên cuồng đi tìm hạnh phúc của mình, nhưng không ai biết nên tìm nó ở đâu. Hạnh phúc của chúng ta nằm trong tay người khác. Nếu bạn mang lại cho người khác hạnh phúc, bạn cũng sẽ có hạnh phúc của mình.” Và đó là ý nghĩa đích thực của cuộc đời này. LÀM SAO MƯU CẦU HẠNH PHÚC? Mới đây tôi có đọc một bài viết trên mạng đề tài Đất Nước Hạnh Phúc Nhất Thế Giới. Tôi được biết đất nước đó là Đan Mạch, một nước ở Bắc Âu. Nước Đan Mạch là đất nước đặc biệt với rất nhiều ưu điểm về giáo dục, y tế, dinh dưỡng dư dật, kinh tế ổn định, nhà cửa rộng rãi, cảnh trí giàu đẹp, dân chúng lao động nhẹ nhàng đi làm 5 ngày mỗi tuần, mỗi ngày 7 tiếng, người dân được bình đẳng về các quyền lợi. Nhiều người trên thế giới ngưỡng mộ và yêu thích Đan Mạch vì ở đây uống sữa thỏa mái, dư dật thức ăn, đa số người thích đi xe đạp, đời sống thỏa mái, dân chúng được sống tự do, bình đẳng, dân chủ, không có tham nhũng, không có đàn áp, không có ăn cắp, có nhiều cửa hàng tự mua tự trả tiền. Đan Mạch là đất nước ít dân hơn 5 triệu người, nghĩa vụ đóng thuế 50%, vật giá rất cao, khí hậu lạnh lẽo. Người Đan Mạch trình độ tri thức cao, có tính thỏa lòng với những gì mình có, làm việc chăm chỉ, thích cho hơn là nhận lãnh, xã hội dễ dãi. Dân chúng Đan Mạch ham thích tự do, hài lòng với cuộc sống và không trông chờ hạnh phúc như các dân tộc khác. Cũng như các nước Bắc Âu, Đan Mạch là nước theo Đạo Tin Lành. Theo tiêu chuẩn của người Việt có lẽ hình ảnh hạnh phúc trên đây thật là lý tưởng. Sau nhiều năm tháng chiến tranh khó khăn, khổ sở, đấu tranh, người Việt cố gắng tìm kiếm giấc mơ độc lập, tự do, hạnh phúc. Tôi cầu chúc cho người Việt sớm đạt được giấc mơ hạnh phúc của mình. Nhưng thử hỏi hạnh phúc là gì, có ai thật sự hạnh phúc và làm thế nào để được tự do hạnh phúc. Có phải nhiều tiền nhiều bạc? Nhà cao cửa rộng? Có xe hơi đẹp, có máy bay, có du thuyền, có danh vọng, có quyền thế? Nếu hạnh phúc là có thêm đầy đủ mọi nhu cầu vật chất thế gian thì ở Việt Nam, ở Trung Quốc, ở Singapore, ở Nhật, ở Hàn Quốc, ở Mỹ và ở nhiều nước trên thế giới hiện nay, có nhiều người đã đạt đến hạnh phúc rồi. Tôi là người Việt, tôi hãnh diện vì mình là người Việt, tôi nói tiếng Việt, ăn các món ăn Việt, có gia đình Việt, tôi vui, tôi buồn với người Việt, tôi cũng thường lo cho tương lai của người Việt. Từ Việt Nam tôi đã đến Mỹ, sống ở Mỹ và thấy ý nghĩa mưu cầu hạnh phúc không như nhiều người đang suy nghĩ. Tôi biết có nhiều câu chuyện của những người giàu cũng khóc. Có một tỉ phú bị tù và tự tử trong tù. Có một tài tử điện ảnh nổi tiếng cũng tự tử. Nước Nhật giàu có cũng có tỉ lệ người tự tử cao nhất. Có những nhà triệu phú không bằng lòng với tài sản của mình và đang nỗ lực để có thêm tiền. Đến bao giờ người giàu mới được hạnh phúc? Dưới ánh sáng của Kinh Thánh tôi thấy hạnh phúc của loài người từ xưa đến nay không phải đến từ bên ngoài nhưng đến từ bên trong. Đời sống không cốt tại của cải dư dật đâu! XÂY DỰNG TÂM TÍNH THÍCH BAN CHO Tôi nghĩ đến thế giới thay đổi nhiều là nhờ tinh thần ban cho rộng rãi. Tôi nghĩ đến mạng lưới điện toán toàn cầu. Tôi nghĩ đến khả năng những người có khả năng quay phim, đóng phim và trình bày tác phẩm của mình cho hàng triệu người xem cùng một lúc, hoàn toàn miễn phí. Trên Youtube, trên Facebook, trên điện thoại cầm tay, trên màn hình TV trong nhà. Rõ ràng sự phát triển nầy bắt đầu bằng ý tưởng ban cho. Bạn muốn làm giàu, trước hết hãy ban cho. Ban cho càng nhiều bạn càng hạnh phúc. Phải chăng đây là điều khác biệt, người Việt thường muốn nhận, còn người Mỹ lại muốn cho. Tâm hồn người Việt không khác người Mỹ nhưng người Mỹ đã biết áp dụng tâm hồn của Đức Chúa Trời. Người Mỹ đã học theo gương của Con Một Chúa Trời là Chúa Giê-su. Tôi thích nhắc lại lời của sứ đồ Phao-lô, một môn đồ của Chúa Giê-su. Ông luôn kêu gọi, “hãy bắt chước tôi, như tôi bắt chước Chúa Giê-su.” Có lần ông làm chứng trước những nhà lãnh đạo Hội Thánh tại thành phố Ê-phê-sô. Ông nhắc lại lời dạy của Chúa Giê-su “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh.” Càng ban cho bạn sẽ càng có tự do hạnh phúc. Càng ban cho bạn sẽ càng có phước. Bạn không thể cho điều bạn không có. Hãy bắt đầu ban cho bạn sẽ có thêm để ban cho. Tôi thích câu nói của một Giáo Sĩ Mỹ đã bị thổ dân giết chết tại Ecuador, Nam Mỹ từ thời 1958. Ông nói, “Người cho đi điều mình không thể giữ để nhận được điều mình không thể mất không phải là người dại.” Có lẽ chúng ta nên học người Mỹ để tìm ra bí quyết làm thể nào có thể ban cho. Người ban cho là người hạnh phúc trong đời nầy tiến tới hạnh phúc đời đời. Những câu chuyện cảm động Câu chuyện có thật đầy cảm động về sự ban cho vô kỷ tại trường đại học Standford năm 1892 sau đây khiến chúng ta suy nghĩ. Năm đó một cậu sinh viên nghèo cùng với một người bạn tổ chức một buổi hòa nhạc để gây quỹ để trả tiền học. Họ tìm đến nhà dương cầm nổi tiếng Pa-der-riu-ski, người Ba lan lúc này đang sống ở Mỹ. Họ cùng nhau thỏa thuận sẽ thanh toán một khoản thù lao là cho buổi độc tấu dương cầm, và hai cậu sinh viên bắt tay vào tổ chức để buổi biểu diễn được thành công. Không may số tiền mà họ thu được chỉ vỏn vẹn $. Thất vọng, họ tìm đến Stanford để giải thích hoàn cảnh của họ. Hai cậu sinh viên đã trao hết $ cho Pa-der-riu-ski cùng tấm phiếu ghi nợ 400 $ cho khoản tiền còn lại với lời hứa rằng họ sẽ cố gắng thanh toán số nợ này sớm nhất. -“Không, việc này không thể chấp nhận được.” Pa-der-riu-ski nói. Ông xé tấm phiếu ghi nợ, đưa lại $ cho hai cậu sinh viên và nói “Hãy thanh toán mọi chi phí mà các bạn còn thiếu nợ bằng này, nếu còn, hãy tiếp tục giữ số tiền mà các bạn cần để thanh toán học phí, tôi chỉ lấy phần tiền còn dư sau đó”. Hai cậu sinh viên vô cùng ngạc nhiên và rối rít cám ơn Pa-der-riu-ski. Câu hỏi đặt ra là tại sao ông ta phải giúp hai thanh niên mà ông chẳng hề quen biết. Chúng ta ai cũng tình cờ gặp những tình huống như vậy trong đời mình. Và hầu hết chúng ta sẽ nghĩ “Nếu giúp họ, điều gì sẽ xảy ra với chúng ta?” Nhưng những con người có suy nghĩ của một vĩ nhân thì lại nghĩ “Nếu ta không giúp họ, điều gì sẽ xảy ra cho họ?” Và rồi những người đó đã quyết định giúp mà không mong có sự đền đáp. Họ làm điều đó đơn giản vì họ cảm thấy rằng, đó là một việc đúng, cần phải làm. Pa-der-riu-ski sau đó trở thành Thủ tướng của Ba Lan. Ông là một nhà lãnh đạo tài ba nhưng không may, chiến tranh thế giới xảy ra, Ba Lan bị tàn phá. Hơn 1,5 triệu người dân trong nước lâm vào cảnh đói và không có tiền để chu cấp cho bữa ăn hàng ngày của họ. Pa-der-riu-ski không biết cầu cứu ở đâu, nên ông quyết định tìm đến Tổ chức Cứu trợ Lương thực Hoa Kỳ để xin giúp đỡ. Lãnh đạo của tổ chức này lúc bấy giờ là Hơ-bớt-hu-vơ, sau này trở thành Tổng thống Hoa Kỳ. Hu-vơ đã đồng ý giúp và nhanh chóng gửi hàng tấn ngũ cốc để cứu đói cho người dân Ba Lan. Thảm họa được đẩy lùi. Thủ Tướng Pa-der-riu-ski cảm thấy nhẹ nhõm. Ông quyết định sang Mỹ gặp Hu-vơ để đích thân cảm ơn. Khi Pa-der-riu-ski bắt đầu nói lời cảm ơn Hu-vơ vì nghĩa cử cao thượng của ông, thì Hu-vơ vội vã cắt ngang và nói “Ngài không cần phải cảm ơn tôi, thưa Thủ Tướng. Có lẽ ngài không còn nhớ câu chuyện này, nhưng nhiều năm trước, chính ngài đã giúp hai cậu sinh viên trẻ tuổi tiếp tục được học tại đại học Starford – Hoa Kỳ, và tôi là một trong hai sinh viên ấy.” Wow! Đây chính là nguyên tắc để hạnh phúc Nếu quí vị gieo, thì chắc chắn quí vị sẽ có dịp được gặt! Lời Chúa Giê-su dạy “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh.” Công vụ. 2035 Một câu chuyện cảm động khác có tên là Cái giếng của Ryan xem Youtube ở trên Trong một lần nghe cô giáo nói để có được một cái giếng cho người Urgando, thì cần phải có 70 đô la, ấy thế nhưng vẫn có rất nhiều người dân Châu Phi phải bị chết vì không có nước sạch. Cậu bé Ryan 6 tuổi người Canada đã vô cùng xúc động, Với suy nghĩ rằng, nhiều người đang chết và nhất quyết rằng mình cần số tiền đó, cậu đã hỏi ba mẹ, và ba mẹ nói nếu muốn có số tiền đó, cậu phải làm việc. Thế rồi, cậu nhận làm việc nhà, Với mỗi hai đô-la kiếm được, nó lại gạch thêm một vạch trên cái thước rồi bỏ tiền vào trong cái hộp thiếc. Cậu bé làm việc không ngơi nghỉ. Ryan hút bụi, lau cửa sổ và nhiều việc khác. Cậu thậm chí còn làm việc nhà cho cả những người hàng xóm và ông bà nội ngoại, lượm cành khô sau trận mưa đá và rồi tất cả tiền đều được bỏ vào trong hộp thiếc. Và rôi sau bốn tháng, Ryan đã tiến đến gần mục tiêu của mình. Mẹ cậu đã gọi điện cho một người quen làm ở cơ phát triển quốc tế của Canada để nhờ liên lạc với một tổ chức cung cấp nước sạch và hệ thống vệ sinh cho người dân ở các nước đang phát triển. Tháng tư năm 1998, Ryan đã mang theo hộp thiếc đầy tiền của mình khi được hẹn gắp vị giám đốc của tổ chức này. Họ đã cám ơn Cậu bé và nói rằng sự đóng góp của nó rất quan trọng, tuy nhiên để xây một cái giếng thì cần phải tốn nhiều hơn 70 đô-la, thật ra là cần những đô. Ryan chẳng hề lo lắng và nói một cách đơn giản “Không sao ạ. Con sẽ làm việc nhà nhiều hơn!”. Tin tức về những gì Ryan đang làm đã lan đi và chẳng mấy chốc cha mẹ cậu nhận được nhiều cuộc gọi từ các hãng truyền thông. Một tờ báo cũng đăng tải câu chuyện về cái giếng của Ryan và sau đó số tiền đóng góp được gửi đến từ khắp nơi. Một trường trung học ở Cornwall, Ontario đã bán nước đóng chai và tặng tổ chức WaterCan một tấm séc trị giá 228 đô-la để ủng hộ cho chương trình đào giếng của Ryan. Đội Hợp Ca Thiếu Nhi Trung Ương ở Ottawa đã quyên góp đô. Hiệp Hội Nước Ngầm ở Miền Đông Ontario đã đóng góp đô. Chẳng mấy chốc Ryan đã có nhiều hơn rất nhiều số tiền cần có để xây giếng…..Thế rồi, cái giếng của Ryan đã được xây cạnh trường tiểu học Angolo ở Uganda, châu Phi và hoàn thành vào tháng tư năm 1999! Tuy nhiên, không chỉ dừng lại ở đó, bắt đầu từ một mơ ước của một cậu bé nhằm thay đổi cuộc sống của nhiều người, mà hầu hết là những người cậu chưa từng gặp. Tổ chức từ thiện mang tên Ryan đã quyên được một số tiền rất lớn và đã có thể xây dựng được hàng ngàn chiếc giếng ở Châu Phi. Còn Ryan thì vẫn chăm chỉ làm việc mỗi ngày, và lời cầu nguyện mà Cậu bé vẫn thường khấn nguyện mỗi đêm vẫn là “Con cầu mong cho mọi người ở châu Phi đều có nước sạch”. Đó chính là sức mạnh của ước mơ. Hạnh phúc là khi chúng ta có thể giúp đỡ người khác trong những nhu cầu thiết yếu của họ. Hạnh phúc sẵn có trong tấm lòng của mỗi người. Hãy mở lòng mình hôm nay, để chúng ta có thể trở nên người hạnh phúc hơn. Chúa Giê-su dạy “Điều chi mà các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì cũng hãy làm điều đó cho họ, vì ấy là luật pháp và lời tiên tri.” Ma-thi-ơ 712 COI NGƯỜI KHÁC NHƯ TÔN TRỌNG HƠN MÌNH Tôi thấy người Mỹ tôn trọng tinh thần tập thể nhưng quan tâm hơn đến giá trị của mỗi người. Mỗi người Mỹ là một công dân. Mỗi công dân Mỹ là người bình đẳng. Mỗi người Mỹ phải tự sống, không nhờ người khác sống thay. Mỗi người Mỹ phải quyết định không để người khác quyết định thay. Người Mỹ không vội tin nếu không có bằng chứng đáng tin. Người Mỹ chỉ muốn sự thực và nói thật. Đó cũng là ý nghĩa của hai chữ tự do, hạnh phúc. Ngược lại với tự do là nô lệ. Trong đời sống thể xác cũng vậy mà trong đời sống tinh thần cũng vậy. NOI GƯƠNG MƯU CẦU HẠNH PHÚC TRONG LỊCH SỬ Trong khoảng không gian và thời gian mà Đấng Tạo Hóa dành cho mỗi người. Bạn và tôi đã học được gì có thể áp dụng trong việc mưu cầu hạnh phúc? Lời chứng của một ông vua Do Thái. Vua Salomon của người Do Thái là người được xem là khôn ngoan nhất và thành đạt nhất thế giới đã đi đến một kết luận rất ngạc nhiên, khác với những gì mà người đời nay suy nghĩ. Ông đã lao khổ thử nghiệm tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất dưới mắt loài người, ông đã đi tìm hạnh phúc qua mọi thứ lạc thú vinh hoa phú quý đời nầy. Cuộc đời kết thúc và lời chứng của vua Salomon đáng cho chúng ta suy nghĩ. Thế gian với tham dục nó đều qua đi… “Ta lại nói trong lòng rằng Hè! Hãy thử điều vui sướng và nếm sự khoái lạc Kìa, điều đó cũng là sự hư không. Ta nói Cười là điên; vui sướng mà làm chi? Ta nghĩ trong lòng rằng phải uống rượu để cho thân mình vui sướng, mà sự khôn ngoan vẫn còn dẫn dắt lòng ta, lại nghĩ phải cầm lấy sự điên dại cho đến khi xem thử điều gì là tốt hơn cho con loài người làm ở dưới trời trọn đời mình sống. Ta làm những công việc cả thể; ta cất nhà cho mình, trồng vườn nho cho mình, Lập cho mình vườn cây trái và vườn hoa, và trồng cây trái đủ thứ ở đó; ta đào hồ chứa nước đặng tưới rừng, là nơi cây cối lớn lên. Ta mua những tôi trai tớ gái, lại có nhiều đầy tớ sanh ra trong nhà ta. Ta có bầy bò và chiên nhiều hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem. Ta cũng thâu chứa bạc vàng, và những vật báu của các vua, các tỉnh. Ta lo sắm cho mình những con hát trai và gái, cùng sự khoái lạc của con trai loài người, tức là nhiều vợ và hầu. Như vậy ta trở nên cao trọng hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem; dầu vậy, sự khôn ngoan vẫn còn ở cùng ta. Ta chẳng từ điều gì mắt mình ước ao, cũng chẳng cấm điều gì lòng mình ưa thích; vì lòng ta vui vẻ vì mọi công lao của ta; và đó là phần ta đã được trong mọi công lao ta.” Vua Salomon suy nghĩ và nhận định Điều đó là một sự hư không nữa. “Vì người ta chẳng nhớ người khôn ngoan đến đời đời, cũng như chẳng nhớ kẻ ngu muội; vì trong ngày sau cả thảy đều bị quên mất từ lâu. Phải, người khôn ngoan chết cũng như kẻ điên cuồng?” Vua Salomon không vui mà lại ghét, không thích mà là chán. “Vậy, ta ghét đời sống, vì mọi việc làm ra dưới mặt trời là cực nhọc cho ta, thảy đều hư không, theo luồng gió thổi. Ta cũng ghét mọi công lao ta đã làm ở dưới mặt trời, vì phải để lại cho người sau mình.” Vua Salomon cảm thấy ghen tức, giận hờn. “Bởi cớ ấy ta trở lòng thất vọng về mọi công việc ta đã lao khổ mà làm ở dưới mặt trời. Vì có người làm công việc mình cách khôn ngoan, thông sáng, và tài giỏi, rồi phải để lại làm cơ nghiệp cho kẻ chẳng hề lao khổ làm đến. Điều đó cũng là một sự hư không và một sự tai nạn lớn. Vậy, ích chi cho người lao khổ, cực lòng mà làm việc ở dưới mặt trời?” Vua Salomon cảm thấy mất ngủ và chán nản. “Vì các ngày người chỉ là đau đớn, công lao người thành ra buồn rầu; đến nỗi ban đêm lòng người cũng chẳng được an nghỉ. Điều đó cũng là sự hư không.” Vua chỉ còn thấy ăn và uống là tốt thôi. “Chẳng gì tốt cho người hơn là ăn, uống, khiến linh hồn mình hưởng phước của lao khổ mình. Ta xem thấy điều đó cũng bởi tay Đức Chúa Trời mà đến. Vì ai là người được ăn và hưởng sự vui sướng hơn ta? Vua khám phá ra hạnh phúc thật. Chỉ có trong Chúa. Chỉ có ý Chúa được nên là quan trọng nhất. Bởi Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan, thông sáng, và vui vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài; nhưng Ngài khiến cho kẻ có tội phải lao khổ mà thâu góp chất chứa, để rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời.” Cuối cùng chỉ còn hạnh phúc cho người sống đẹp lòng Chúa mà thôi. “Mục đích chính yếu của con người là làm vinh hiển Đức Chúa Trời làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, và vui hưởng chính mình Ngài mãi mãi.” Đây là bản tóm lược cho giáo lý Cơ đốc. Hạnh phúc thực sự khi con người tìm ra được mục đích chính yếu của đời sống. Mục đích của đời người là gì? Kinh Thánh trả lời Ê-sai 435, “Ta đã dựng nên họ vì vinh quang ta; ta đã tạo thành và đã làm nên họ.” Mục đích của đời người là làm vinh hiển Đức Chúa Trời. “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.” 1 Côr. 1031 Mục đích của đời người còn là cứ vui thích, vui mừng trong Chúa, vui hưởng chính mình Ngài mãi mãi. Chúng ta đọc các câu Kinh Thánh sau “Ngài đổi biển ra đất khô; Người ta đi bộ ngang qua sông Tại nơi ấy chúng tôi vui mừng trong Ngài.” Thi thiên 666 “Hỡi người công bình, hãy vui mừng nơi Đức Giê-hô-va.” Thi thiên 9712 “Ngươi sẽ dê nó, gió sẽ lùa đi, gió lốc sẽ làm tan lạc; nhưng ngươi sẽ vui mừng trong Đức Giê-hô-va, khoe mình trong Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.” Ê-sai 4116 “Bấy giờ ngươi sẽ lấy Đức Giê-hô-va làm vui thích, ta sẽ làm cho ngươi cỡi lên các nơi cao trên đất, và lấy sản nghiệp của Gia-cốp, tổ phụ ngươi, mà nuôi ngươi; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán vậy.” Ê-sai 5814 “Tôi vừa nghe những lời Ngài, thì đã ăn lấy rồi; lời Ngài là sự vui mừng hớn hở của lòng tôi vậy.” Giê-rê-mi 1516 “Dầu vậy, tôi sẽ vui mừng trong Đức Giê-hô-va, Tôi sẽ hớn hở trong Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi tôi.” Ha-ba-cúc 318 “Hỡi anh em, sau hết, anh em hãy vui mừng trong Chúa!” Phi-líp 31 “Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa hãy vui mừng đi.” Phi-líp 44 “Tôi được rất vui mừng trong Chúa.” Phi-líp 410 Như vậy, mục đích của đời người là làm vinh hiển Đức Chúa Trời và vui hưởng chính mình Ngài mãi mãi. Con người luôn đi tìm cho chính mình một mục đích và ý nghĩa của đời sống. Bạn có quyền chọn lựa mục đích sống. Kinh Thánh đưa ra câu trả lời cho mục đích đời người. Bạn có đang sống cho mục đích của Đức Chúa Trời dành cho bạn? Hạnh phúc thực sự nằm ở đâu? Hạnh phúc thực sự là khi chúng ta nhận lãnh các phước hạnh từ Đức Chúa Trời. Và phước hạnh lớn nhất của chúng ta là Chúa Giê-su Christ. Tác giả Thi thiên viết “Tôi đã nói cùng Đức Giê-hô-va rằng Ngài là Chúa tôi. Trừ Ngài ra tôi không có phước gì khác.” 162 Chúa Giê-su dạy “Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy! Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi! Phước cho những kẻ nhu mì, vì sẽ hưởng được đất! Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ! Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót! Phước cho những kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời! Phước cho những kẻ làm cho người hòa thuận, vì sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời! Phước cho những kẻ chịu bắt bớ vì sự công bình, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy! Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy.” Ma-thi-ơ 53-12 KẾT LUẬN Con người chỉ thực sự hạnh phúc khi tìm thấy mục đích và ý nghĩa của đời sống ở trong Chúa Cứu thế Giê-su. Bên ngoài Chúa là hạnh phúc của trần gian – hạnh phúc tạm thời và chóng qua. Trong Chúa Giê-su chúng ta tìm thấy hạnh phúc thật, đời đời bền vững. Chúa Giê-su mời gọi “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.” Ma-thi-ơ 1128-30 Chúa Giê-su không phải là một tôn giáo. Ngài muốn có một mối liên hệ với bạn hôm nay. Bạn đã kết nối với Ngài chưa? Hãy tìm đến một Cơ đốc nhân hoặc một nhà thờ Tin Lành gần nơi bạn sống để được hướng dẫn cầu nguyện tiếp nhận Chúa và tham gia vào đại gia đình Cơ đốc. Có thể gởi email cho chúng tôi [email protected] Chân Thường“Thành khẩn nguyện cầu xin đừng đánh mất”Âm nhạc, lời hát đưa chúng tôi lại gần nhauKhi bạn có một trái tim biết yêu thương và rung động trước hạnh phúc và khổ đauNgàn ngọn nến thắp lên, trong đêm sâu, mang bình an trở vềThế giới đã có quá nhiều thương đau, hận thù và kỳ thịCần lắm những bàn tayĐứng bên nhau, chúng ta không chỉ nguyện cầuBên tháp chuôngHồi chuông gióng lên gọi yêu thương trở vềTôi sụp lạy trước tình thương của đất mẹLuôn vỗ về, ôm ấp, chở cheTôi đứng lặng nhìn những ngọn nến chiếu sáng trong đêmBao nhiêu tủi hờn rơi thành nước mắtĐêm khuya, đêm yên lặng, đêm bình anChỉ thương yêu thôi dù có ngàn lần thương tíchTôi không cô đơn, bên cạnh tôi còn có những nụ cườiTôi đứng yên, đất trời chứng minh cho lời nguyện cầuHạnh phúc ở đây khi thương yêu có mặtCho bình an về làm lành lại những vết thương. tôi nơi đây luôn luôn nguyện cầu hạnh phúc sẽ luôn đi bên em trong những giấc mơ☺️xuhuongtiktok cover Toàn 🖤 ước được thả Tym 😂

tôi nơi đây luôn luôn nguyện cầu hạnh phúc