Sống biết yêu thương và thực hiện trách nhiệm, bổn phận của mình đối với người thân trong gia đình. Giới thiệu tuyển tập 🌹 Nghị Luận Sống Có Trách Nhiệm ️️ 15 Bài Văn Hay Nhất. Dẫn Chứng Về Tình Cảm Gia Đình Trong Cuộc Sống Đơn Giản – Mẫu 14
Bạo hành gia đình chuyện kể của người trong cuộc admin 06/05/2022 “Nghề đi ngược thời gian”, chuyện người đàn ông Hậu Giang vô tình đào được cổ thiết bị quý báu 1.500 năm tuổi
Đoạn Văn Nghị Luận Về Bạo Hành Gia Đình – Mẫu 1. Viết đoạn văn nghị luận về bạo hành gia đình sẽ giúp các em học sinh luyện tập cách diễn đạt ý văn lập luận một cách chặt chẽ, giàu sức thuyết phục. Gia đình là tế bào của xã hội, vậy một xã hội sẽ đi
Kể chuyện nhân 8/3: Bạo hành gia đình từ góc nhìn của một luật sư Mỹ. Luật Khoa tạp chí – Một mẩu tin được đưa vào đêm 15/1/2015 gây xôn xao cộng đồng người Việt và giới IT ở vùng Ashburn, bang Virginia (Mỹ): Ông Minh D. Nguyen, 38 tuổi, một chuyên gia công nghệ người
Sách dành riêng cho lứa tuổi 4-12 tuổi. Mẹ có thể kể cho bé xíu nghe trước lúc ngủ hoặc đọc thuộc con. Chị em cũng rất có thể thu âm một trong những chuyện bé nhỏ thích để nói chuyện cho nhỏ xíu mp3 vào các lúc bận rộn. Bạn đang xem: Sách kể chuyện cho bé trước khi
5yS5v3t. Những hành vi ban đầu thoạt có vẻ vô hại và ngây thơ muốn người kia dành hết thời gian cho mình bởi vì quá yêu sẽ chuyển biến thành khống chế và đàn áp một cách thái quá ví dụ đe dọa tuyệt đối không cho người kia đi chơi hay nói chuyện với gia đình bạn bè. Tất nhiên bạo hành có nhiều cấp độ, không phải mọi mối quan hệ bạo hành đều kết thúc với việc nạn nhân bị giết hại, dù trường hợp này có xảy biết bạo hành Không dễ dàng để nhận ra kẻ bạo hành trong thời kì đầu của một mối quan hệ – bạo hành càng lúc càng đẩy mạnh theo thời gian. Những kẻ bạo hành ban đầu thường vô cùng dễ chịu và hoàn hảo, nhưng sẽ dần dần trở nên hung hăng và khống chế khi mối quan hệ kéo dài. Sự bạo hành có thể bắt đầu bởi những dấu hiệu nhỏ không dễ nhận thấy và có thể dễ dàng bỏ qua như đặt biệt danh, dọa dẫm, sự chiếm hữu, hoặc nghi ngờ. Kẻ bạo hành có thể sẽ rất hối lỗi về hành động của họ hoặc cố tìm cách thuyết phục nạn nhân rằng họ làm vậy vì tình yêu hay quan tâm. Tuy nhiên, nếu đó là một kẻ bạo hành, bất kể lời xin lỗi, bạo lực và khống chế sẽ tiếp diễn mạnh mẽ hơn theo thời gian. Cần phân biệt giữa kẻ bạo hành và những người mắc lỗi và cư xử có xu hướng bạo hành – kẻ bạo hành biết mình đang làm gì còn người mắc lỗi có thể lắng nghe và nhận lỗi. Hãy chú ý mức độ gia tăng và thường xuyên của những hành vi ấy để quyết định xem liệu người đó là kẻ bạo hành hay chỉ đơn thuần mắc lỗi. Những hành vi ban đầu thoạt có vẻ vô hại và ngây thơ muốn người kia dành hết thời gian cho mình bởi vì quá yêu sẽ chuyển biến thành khống chế và đàn áp một cách thái quá ví dụ đe dọa tuyệt đối không cho người kia đi chơi hay nói chuyện với gia đình bạn bè. Tất nhiên bạo hành có nhiều cấp độ, không phải mọi mối quan hệ bạo hành đều kết thúc với việc nạn nhân bị giết hại, dù trường hợp này có xảy ra. Ảnh minh họa Định nghĩa bạo hành và bạo hành gia đình Theo định nghĩa của tổ chức NCADV National Coalition Against Domestic Violence, bạo hành gia đình là “sự cố tình hăm dọa, hành hung thể xác, đánh đập, bạo hành tính dục, và/hoặc nhiều hành vi bạo ngược khác như một phần của hệ thống khuôn mẫu hành vi của quyền lực và khống chế được sử dụng bởi một thành viên đối với thành viên còn lại trong quan hệ tình cảm. Nó bao gồm bạo lực thể xác, bạo lực tình dục, bạo lực tâm lý, và ngược đãi tinh thần. Mức độ thường xuyên hay nặng nề của bạo hành gia đình có thể rất khác nhau; tuy nhiên một yếu tố cố định của bạo hành gia đình là việc một thể liên tục tìm cách sở hữu quyền lực và điều khiển người còn lại… Bạo hành gia đình có thể dẫn đến chấn thương thể xác, ám ảnh tâm lý, và trong những trường hợp đặc biệt, cái chết. Những hệ quả đau thương về mặt thể xác, tâm lý, và tình cảm có thể để lại truyền đời và kéo dài suốt cuộc đời.” “Cần lưu ý rằng bạo hành gia đình không phải lúc nào cũng dưới dạng bạo hành thể xác. Bạo hành tình cảm và tâm lý cũng có thể nặng nề như bạo hành thể xác. Ngay cả khi một mối quan hệ không có dấu hiệu bạo lực thể xác, động tay động chân, không có nghĩa là nó an toàn hơn cho nạn nhân hay nạn nhân tự do hơn. Thêm vào đó, bạo hành gia đình không phải lúc nào cũng kết thúc bằng việc nạn nhân trốn thoát khỏi kẻ bạo hành, chấm dứt mối quan hệ, hoặc tìm kiếm sự giúp đỡ hoặc là có nơi chịu giúp đỡ họ. Thường xuyên, khi nạn nhân tìm cách chống lại, kẻ bạo hành sẽ càng bạo lực hơn vì cảm thấy đánh mất quyền lực. Sau khi nạn nhân bỏ đi, nếu họ bỏ đi được, kẻ bạo hành thường xuyên tìm cách theo dõi, quấy rối, đe dọa, và tìm cách khống chế nạn nhân. Thực tế cho thấy nạn nhân gặp nguy hiểm nhất ngay sau khi trốn khỏi một mối quan hệ bạo lực hoặc khi họ tìm kiếm sự giúp đỡ bên ngoài. Số liệu chỉ ra rằng 20% tổng số nạn nhân tìm kiếm lệnh cấm tiếp cận bị giết hại trong vòng 2 ngày sau khi lệnh cấm có hiệu lực; 33% bị sát hại trong vòng 1 tháng. Xã hội thường hay đổ lỗi cho nạn nhân gặp bạo hành với suy nghĩ rằng nạn nhân lựa chọn ở lại mối quan hệ đó. Sự thật là, để kết thúc một mối quan hệ bạo hành không phải chỉ là việc nạn nhân chọn rời bỏ, mà là việc làm sao có thể trốn thoát một cách an toàn, kẻ bạo hành từ bỏ không theo đuổi nạn nhân, hoặc những đối tượng khác bắt kẻ bạo hành chịu trách nhiệm cho những gì họ đã gây ra ví dụ nhờ luật pháp can thiệp, tòa án và cảnh sát bảo vệ nạn nhân. Lưu ý rằng những kiến thức trên chủ yếu nhắm đến đối tượng các cặp đôi đã kết hôn dị tính và đồng tính, nhưng số liệu sử dụng hầu hết là dị tính. Dưới đây là mô hình chỉ ra sự khác biệt giữa một mối quan hệ bạo hành và một mối quan hệ bình đẳng trong gia đình theo Mẫu Duluth dưới đây thuộc sở hữu trí tuệ của Domestic Abuse Intervention Project. Mô hình Duluth trên chỉ ra 8 mẫu hành vi thường thấy của kẻ bạo hành trong quá trình chi phối nạn nhân của mình 1. O ép và dọa dẫm;2. Hăm dọa qua hành động;3. Bạo hành về tâm lý; 4. Bạo hành về kinh tế;5. Sử dụng đặc quyền giới; 6. Cô lập nạn nhân; 7. Dùng trẻ làm sức ép;8. Giảm thiểu, phủ nhận, và đổ lỗi. Những dấu hiệu của bạo hành tâm lý tình cảm Tuy nhiên, mô hình trên có thể không đề cập đủ sâu sắc đến những biểu hiện cụ thể, cũng như việc nó không chỉ ra được tính chất bạo hành trong trường hợp mối quan hệ không hoặc chưa phải là vợ chồng. Xem những dấu hiệu dưới đây để đánh giá xem bạn có ở trong một mối quan hệ tình cảm bạo hành hoặc đang chứng kiến một mối quan hệ tình cảm bạo hành hay không. Những mối quan hệ tình cảm này không nhất thiết là giữa người yêu, mà có thể là bạn bè, người thân, anh chị em, bố mẹ và con cái trong gia đình. 1. Người kia giễu cợt, coi thường, hoặc đem bạn làm trò cười trước mặt mọi người. 2. Họ thường bỏ qua hoặc gạt đi quan điểm, ý kiến, gợi ý, nhu cầu của bạn. 3. Họ mỉa mai hay “trêu chọc” để khiến bạn cảm thấy không tốt về bản thân. 4. Họ cho rằng bạn “quá nhạy cảm” nếu bạn phản ứng với những gì họ làm với bạn. 5. Họ tìm cách điều khiển và đối xử với bạn như trẻ con. 6. Họ chỉnh sửa hay trừng phạt hành vi của bạn. 7. Bạn cảm thấy mình phải xin phép trước khi quyết định điều gì hay đi đâu. 8. Họ tìm cách điều khiển tài chính và cách bạn tiêu pha. 9. Họ hạ thấp và coi thường bạn, những thành quả của bạn, ước mơ và mục tiêu của bạn. 10. Họ tìm cách làm bạn cảm thấy họ luôn đúng còn bạn luôn sai. 11. Ngôn ngữ cơ thể của họ biểu hiện sự không đồng tình hay khinh khỉnh. 12. Họ luôn luôn chỉ ra lỗi lầm, sai phạm, hoặc nhược điểm của bạn. 13. Họ đổ tội cho bạn những điều mà bạn biết không phải lỗi của bạn. 14. Họ không thể tự cười bản thân và không thể chịu được khi người khác cười họ. 15. Họ không thể chịu được bất kì điều gì có vẻ như thiếu tôn trọng dù là nhỏ nhất. 16. Họ bào chữa cho hành vi của họ, đổ lỗi cho người khác, và gặp khó khăn trong việc xin lỗi. 17. Họ liên tục vượt quá ranh giới cá nhân của bạn và bỏ qua những yêu cầu của bạn. 18. Họ đổ lỗi cho bạn về những vấn đề, khó khăn trong cuộc sống, hoặc những bất hạnh của bản thân. 19. Họ gọi bạn bằng những biệt danh không hay, hoặc hay đưa ra những nhận xét ác ý về bạn. 20. Họ xa cách hoặc không sẵn sàng về mặt tình cảm hầu như mọi lúc. 21. Họ chọn việc dằn dỗi hoặc rút lui, “bơ” bạn để hòng nhận được sự chú ý quan tâm hoặc đạt được những gì họ muốn. 22. Họ không thể hiện sự đồng cảm hay lòng từ ai đối với bạn. 23. Họ tỏ ra là nạn nhân và đổ trách nhiệm cho bạn còn hơn tự chịu trách nhiệm. 24. Họ không giao tiếp, bỏ mặc, hay bỏ rơi bạn để trừng phạt hoặc dọa dẫm bạn. 25. Họ đem chuyện riêng của bạn ra kể với người khác. 26. Họ chối bỏ việc họ bạo hành tình cảm bạn khi bị hỏi đến. Bài viết này cũng là một tư liệu mang tính tham khảo dành cho độc giả tự kiểm nghiệm lại bản thân xem mình có xu hướng mắc những hành vi có xu hướng bạo hành hay không. Nếu như bạn nhận thấy mình có hành vi mang tính bạo hành tình cảm hoặc đang ở trong mối quan hệ bạo hành, quan trọng nhất là cần phải tìm hiểu nguồn cơn của hành vi của mình. Nếu như những dấu hiệu trên đây chỉ ra rằng bạn hoặc người bạn quen có khả năng đang phải đối đầu với một kẻ bạo hành, đừng ngay lập tức đối chất với họ mà nên chú ý quan sát và phân tích hành động của họ cho đến khi bạn có thể chắc chắn rằng họ không phải vô ý mà cố tình tìm cách khống chế tình cảm của bạn. Nguồn tham khảo 1. Signs of emotional abuse 2. What is Domestic Violence? 3. The Duluth ModelLink bài viết gốc
Từ nhỏ, Nguyễn Ngọc P. đã phải chứng kiến những trận bạo hành của bố đối với mẹ mình. Kí ức tuổi thơ của em là những tiếng chửi thề của bố và những đêm cùng mẹ trốn ra khỏi nhà. Gặp cậu sinh viên đầy nghị lực Nguyễn Ngọc P. ngoài đời thường, với khuôn mặt tươi vui và luôn toát lên sự tự tin, ít ai biết được trong cậu vẫn còn đó vết thương chưa lành bởi những kí ức về bạo hành trong gia đình mình. Gia đình bất hạnh từ "máu đỏ đen" của bố Sinh ra là con út trong gia đình có bố làm công nhân, mẹ làm kế toán, có nhà cửa ổn định tại một vùng quê của tỉnh Phú Thọ, những tưởng cuộc sống của gia đình Nguyễn Ngọc P. sẽ đầy ắp tiếng cười, ấy vậy mà trong ngôi nhà nhỏ đó lại liên tiếp có những trận “sóng dữ”, chẳng mấy khi P. có cảm giác được bình yên. Trước kia, bố của P. là một người công nhân chăm chỉ, tu chí làm ăn. Thế nhưng do bị bạn bè rủ rê nên dần xa đà vào lô đề đỏ đen, rồi đến độ nghiện chẳng thể dứt ra được. Tiền kiếm được của một công nhân cũng chẳng nhiều nhặn gì những ông cũng sẵn sàng bỏ hết từng đó tiền để nuôi ảo tưởng làm giàu từ trò chơi đỏ đen. P. kể lại “Bố chơi lô đề mê mẩn đến nỗi, những tở lịch treo tường giờ đây kín mít những con số, chẳng biết để làm gì. Chỉ thấy ông ghi ghi, chép chép hết tờ này sang tờ khác. Ngày mất nhiều hơn ngày được, những thứ đồ dùng giá trị trong nhà dần bị bố đem ra bán sạch, hồi em còn bé chiếc ti vi là thứ quý giá nhất trong nhà cũng bị bố mang đi bán, em và anh trai khóc hết nước mắt nhưng cũng chẳng thay đổi được gì”. Tuổi thơ phải chứng kiến sự bạo hành trong chính gia đình mình như một vết thương lòng khó thế nào lành lại. Ảnh NVCC Như bị thôi miên bởi "con ma lô đề" bố em đi tối ngày chẳng giúp đỡ việc gì trong nhà. Bốn miệng ăn đều trông chờ vào đồng lương ít ỏi của mẹ. Cuộc sống ngày càng trở nên khó khăn, bữa cơm cũng đạm bạc chỉ có cơm trắng với rau xanh ăn cho qua ngày. Nhưng với cái tôi gia trưởng chẳng chịu kém phần ai, bố em mỗi lần ngồi vào mâm cơm là lại mượn rượu để buông lời đay nghiến, mắng mỏ vì bữa cơm chẳng có chút thức ăn gì, sau mỗi lần như thế là những lần thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với mẹ. Chiếc mâm cơm giờ cũng chẳng còn được gọi là chiếc mâm nữa vì nó méo mó, cong vênh sau mỗi lần bố em nổi khùng. Người xưa có câu "Đói quanh năm, no ba ngày Tết" ấy thế mà chẳng có cái Tết nào là được chọn vẹn, đến cận ngày 30 Tết mẹ chỉ chuẩn bị được nải chuối xanh thắp hương và chút bánh kẹo cân để tiếp khách. Ngồi bên hiên nhà ngóng sang nồi bánh chưng nhà hàng xóm, P. chỉ mong ước rằng có cặp bánh chưng con để cầm tay ra đùa vui với chúng bạn là đã vui lắm rồi, thế nhưng cơm ăn hàng ngày còn chạy vạy xoay xở khắp nơi sao em có thế mong giờ điều đối với em là kì diệu. Những trận bạo hành thừa sống thiếu chết Trước mặt con, người bố vẫn thản nhiên đánh đập thậm tệ người vợ của mình. Mặc cho hàng xóm, chính quyền nhiều lần hòa giải nhưng chỉ được một thời gian, tình trạng bạo hành trong gia đình lại quay trở lại như cũ. “Lần đó bố cầm chiếc chậu sắt đập vào đầu mẹ, cứ thế đánh rồi dồn mẹ vào góc tường, em lúc đó chỉ độ 3 - 4 tuổi chỉ biết lao vào lôi bố ra thì bị bố hất ngã, đầu mẹ chảy máu, tay chân tím ngắt cũng chỉ biết lấy lọ dầu gió bôi chứ cũng chẳng đi viện. Nhiều đêm mẹ bị đánh, 3 mẹ con phải bỏ trốn ra khỏi nhà, ngày giữa đêm mưa quần áo ướt hết, chạy sang nhà người quen ở nhờ đến vài ngày rồi mới dám về nhà”. Không có tiền tiêu... bị đánh, nhà không có gì ăn... bị đánh, khách đến nhà ít thức ăn... bị đánh...,muôn vàn ý do như thế được bố em đưa ra như là cái cớ để bạo hành, 2 đến 3 ngày là mẹ em lại bị bố đánh cũng chỉ vì những câu chuyện nhỏ chẳng đáng để tâm. Sau những lần như vậy, không khí trong gia đình luôn trở nên nặng nề, nhiều lúc P. bảo mẹ, “Sao mẹ không bỏ bố?” mẹ chỉ khóc và nói rằng “Mẹ bỏ bố thì ai nuôi các con, ai chăm cho các thì bạn bè con, mọi người xung quanh lại bàn tán…” “Nhà em có 4 người gồm bố, mẹ và hai anh em. Bố em làm công nhân, mẹ em làm kế toán, mọi người chung sống với nhau rất hạnh phúc. Em rất yêu quý gia đình của em”. Đó là đoạn văn của P. viết về gia đình em trong những năm em học cấp 1. Dấu đi hiện thực đau lòng về gia đình mình, em tô vẽ, ước mong rồi một ngày kia gia đình mình sẽ được như vậy. Thế rồi năm 2011, bố em bất ngờ mất do căn bệnh về ung thư. Giờ đây chỉ còn mẹ P. lại càng yêu thương mẹ nhiều hơn, thương mẹ do mất sức mà phải nghỉ hưu sớm, anh em Phú đều cần cù giúp mẹ việc nhà, chăm lo học tập. Thành tích của P. như món quà khỏa lấp đi những kí ức đau buồn, em đạt học sinh giỏi suốt 12 năm học và thi đỗ vào một trường Đại học tại Hà Nội. Sự cố gắng của P. khi đỗ đại học là món quà lớn nhất em dành cho người mẹ của mình. Ảnh NVCC Học được đức tính chịu khó và chăm chỉ của mẹ, cùng khả năng thích nghi nhanh nhạy, Nguyễn Ngọc P. khi mới bước chân đến Hà Nội đã vừa đi học, vừa đi làm. Giúp đỡ một phần gánh nặng học tập cho mẹ mình. Giờ đây hai anh em đã không còn ở gần bên mẹ, nên mong ước của P. chỉ là sau mỗi tuần học tập, có thể thật nhanh trở về bên mẹ, dành mọi tình yêu thương để bù đắp hạnh phúc cho người mẹ của mình. Cậu chuyện của gia đình em Nguyễn Ngọc P. chỉ là một trong hàng trăm nghìn trường hợp phụ nữ là nạn nhân của bạo hành gia đình tại Việt Nam. Nhiều phụ nữ vẫn còn nặng tư tưởng “Chuyện riêng của mỗi gia đình” hay “Xấu chàng hổ ai”,chính vì vậy chính quyền các cấp nhiều lúc cũng chưa thể vào cuộc dù đã có luật. Ở Việt Nam, Nghiên cứu quốc gia về bạo lực gia đình cho thấy, có 58,3% phụ nữ Việt Nam cho biết, họ từng chịu ít nhất 1 trong 3 hình thức bạo lực là thể chất, tinh thần và tình dục. Khoảng một nửa số nạn nhân này chưa từng nói với ai về tình trạng bạo lực mà họ phải chịu đựng; 87% nạn nhân bị bạo lực gia đình chưa tìm kiếm sự hỗ trợ từ các dịch vụ công. Những con số trên là minh chứng rõ ràng khẳng định bạo lực gia đình để lại những những đau đớn về thể xác, những vết thương trong tâm hồn, thậm chí có trường hợp còn dẫn đến tử vong. - Sáng 26/9/2016, chị Trần Thị Hồng G. 20 tuổi, TP Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh ôm con trai gần 2 tuổi của mình nhảy xuống kênh tự tử vì lý do bị chống chửi bới cay nghiệt. - Ngày 29/9/2016, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh An Giang cho biết đang điều tra làm rõ vụ chồng giết vợ rồi tự tử. Nguyên nhân là do anh Trần Văn Thắng chỉ vì ghen tuông đã giết chính người vợ của mình.
Tại Úc, bạo hành gia đình được định nghĩa theo bộ Luật Gia Đình ban hành năm 1975 là sự cưỡng bức, đe doạ hoặc các hành vi của một người khiến cho người khác trong gia đình phải sợ’.Trong phạm vi của người Việt Nam mình, phụ nữ thường được coi là những số phận mềm yếu và đa số phụ thuộc vào bạn đời của mình. Các hành động này cũng thường khiến cho đàn ông thường hay ăn hiếp’ phụ 10 năm gần đây, khi các hội bảo vệ nhân quyền cũng như bảo vệ quyền lợi của phụ nữ được nhiều người biết đến hơn thì cũng là lúc các phương tiện truyền thông tuyên truyền về bình đẳng giới tính thì mới vỡ lẽ rằng có rất nhiều cặp vợ/chồng hoặc sống chung nhưng không được hạnh phúc… thậm chí không biết rằng mình đang là nạn nhân của bạo hành gia hành gia đình là gì?Bạo hành gia đình được tóm tắt chia thành 5 nhóm chính như sauThể xác – Tát, đấm, đá hay các tác động trực tiếp đến sức khoẻTình dục – Cưỡng ép quan hệTinh thần – La, mắng, chửi bới hoặc lạnh nhạt với bạn đờiXã hội – Ngăn cản và không cho tiếp xúc với gia đình hay bạn bèTài chánh – Lệ thuộc hoàn toàn chuyện tiền bạc, không được có tiền trong người Sống trong một xã hội văn minh như Úc, ai cũng nghĩ rằng bạo hành gia đình’ ít khi xảy ra nhưng trên thực tế, đa số nạn nhân của bạo hành gia đình đều im hơi lặng tiếng. Im tiếng vì họ muốn níu kéo mối quan hệ hay cũng có thể im tiếng vì họ sợ một điều gì ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị còn được gọi là ICCPR International Covenant on Civil and Political Rights là một hiệp ước quốc tế do Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 16/12/1966 nêu tổng quan các quyền dân sự và hiệp ước này cũng công nhận rằng gia đình luôn là nền tảng của xã hội, bởi vậy hạnh phúc là trên hôn nhân, hai người thường đến với nhau một cách tự nguyện, nhưng chẳng phải cuộc hôn nhân nào cũng được vĩnh cửu. Có những gia đình sống một cuộc đời hạnh phúc dựa trên cơ sở tình yêu của vợ chồng, nhưng có những gia đình kém may mắn hơn. Hai chữ gia đình trở thành địa ngục đối với họ. Ban đầu xuất phát từ những mâu thuẫn nhỏ, sau đó họ trở thành nạn nhân bị bạo phần những nạn nhân này thường im lặng vì mặc cảm của bản thân, hoặc họ im lặng vì họ bị đe dọa đến sức khỏe và tính mạng của trú Úc và số liệu các trường hợp là nạn nhân của bạo hành gia đìnhThời gian vừa qua, Bộ Di Trú và Bảo vệ Biên giới Úc có thống kê cụ thể số trường hợp bị bạo hành có liên quan đến hồ sơ xin định cư bảo lãnh theo diện vợ chồng. Những trường hợp này ban đầu rất hạnh phúc, bên chồng hoặc vợ là người có quốc tịch hay có thường trú của Úc, họ đứng đơn xin bão lãnh cho một nửa của mình được ở lại Úc lâu dài để cả hai có điều kiện yêu thương chăm sóc nhau và xây dựng một gia đình bền vững. Nhưng trong quá trình sinh sống người được bảo lãnh đã trở thành nạn nhân của sự bạo là số liệu cụ thể được Bộ Di Trú và Bảo vệ Biên giới Úc thống kê trong vòng 10 năm trở lại đây 01/05/2005 - 30/06/2016 Source SBS VietnameseTheo thống kê của Bộ Di Trú và bảo vệ biên giới Úc thì có ba trường hợp sauCó phán quyết của tòa người bị hại đã kiện ra tòa và được tòa tuyên bố là người bị hại trong vụ bạo hành gia đình;Có xác nhận của chuyên gia người bị hại đã được chuyên gia tâm lý hoặc các tổ chức xã hội xác nhận là người bị hại trong vụ bạo hành gia đình;Những nạn nhân báo mình là người bị hại nhưng chưa có xác thực của các giới chức liên số nạn nhân của tệ nạn bạo hành gia đình trong 10 năm từ 2005-2016 là 6,835 trường hợp trong đó có 5,603 trường hợp là phụ nữ, 1,232 trường hợp là đàn cứ vào báo cáo trên có thể thấy, tổng số nạn nhân bị bạo hành không có khuynh hướng giảm trong 10 năm qua, cụ thể là năm 2005-2006 tổng số nạn nhân là 516, trong khi đó trong năm 2015-2016 là 535 nạn người là nạn nhân của bạo hành gia đình cao nhất vào năm 2011-2012 với 855 trường hợp trong đó có tới 402 nạn nhân không dám kiện ra tòa hay nhờ chuyên gia giúp năm 2011 đến 2016 tổng số nạn nhân có khuynh hướng giảm từ 855 chỉ còn 535 nạn nhân. Điều gây ấn tượng nhất ở đây là năm 2011-2012 có tới gần một nửa trong tổng số nạn nhân của năm này không khởi kiện hay nhờ chuyên gia giúp đỡ, nhưng đặc biệt đến năm 2015-2016 có hơn 85% nạn nhân đã khởi kiện ra tòa hoặc nhờ chuyên gia giúp đỡ 449/535 nạn nhân.Để phân tích sâu và cụ thể hơn về giới tính chúng ta có thể thấy ở biểu đồ dưới đây Source SBS VietnameseNạn nhân của bạo hành gia đình chủ yếu là phụ nữ. Năm 2015-2016 có tổng số 459 trường hợp là người bị biểu đồ trên có thể thấy số nạn nhân nữ bị bạo hành gia đình cao nhất là vào năm 2011-2012 với 669 trường hợp và thấp nhất vào năm 2006-2007 với 429 trường hợp. Tổng quan trong 10 năm từ năm 2005 đến 2016 số nạn nhân không hề giảm, nhưng số nạn nhân không dám khởi kiện hay báo cáo các cơ quan quan chức năng giảm đi đáng kể, cụ thể từ năm 2011-2013 mỗi năm có trên 300 trường hợp không báo cáo nhưng đến năm 2016 chỉ còn hơn 50 trường hợp không báo hành gia đình thường mọi người nghĩ nạn nhân chủ yếu là nữ nhưng theo số liệu thống kê rất bất ngờ, tổng số nạn nhân nam bị bạo hành gia đình trong 10 năm qua từ 2005-2016 là 1,232 trường hợp. Source SBS VietnameseDựa trên biểu đồ trên có thể thấy nạn nhân là đàn ông tuy có số lượng thấp hơn nữ lần trong 10 năm qua 1,232 nạn nhân so với 5,603 nạn nhân nhưng số nạn nhân đứng ra khởi kiện tại Tòa hay báo cáo cáo cơ quan chức năng rất thấp cụ thể năm 2015-2016 có 76 nạn nhân thì trong đó chỉ có 13 nạn nhân có phán quyết của tòa án chiếm 17% trên tổng số nạn nhân. Điều này cho thấy, nạn nhân là đàn ông có khuynh hướng không dám đứng ra khởi kiện hoặc nhờ các giới chức chuyên ngành giúp đỡ rất luật Úc bảo vệ nạn nhân bạo hành gia đình, dù bạn đang ở Úc với visa gìDựa trên pháp luật quốc tế và cụ thể là bộ Luật Gia Đình ban hành năm 1975 của Úc có thể thấy, bạo hành gia đình luôn diễn ra trong xã hội dưới nhiều hình thái khác nhau. Pháp luật Úc luôn có những điều luật để bảo vệ những nạn nhân này, và đặc biệt hơn ngay cả những nạn nhân này là đương đơn đang nộp hồ sơ xin tạm trú/thường trú theo diện vợ chồng. Úc luôn là một đất nước dân chủ, đặt quyền con người lên cao nhất nên họ luôn có những chính sách được xây dựng trên cơ sở quyền con người human rights. Để biết cụ thể hơn những quy định của Luật di trú Úc bảo vệ những nạn nhân đang là đương đơn nộp hồ sơ xin định cư tại úc, mời quý vị xem tiếp phần Quang Huy Đại Diện Di Trú Số Đăng Ký 0212473 Fellow – Viện Di Trú Úc Source SuppliedThêm thông tin và cập nhật Like SBS Vietnamese FacebookNghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại
Ngàу naу, khi chúng ta đang chung taу хâу dựng хã hội ᴠăn minh tiến bộ, gia đình hạnh phúc nhưng tình trạng bạo lực gia đình ᴠẫn còn tồn tại ᴠà diễn ra phức tạp dưới nhiều hình thức, do đó chúng ta cần phải đấu tranh để hạn chế ᴠà từng bước хóa bỏ nó trong đời ѕống хã đang хem Bạo hành gia đình chuуện kể của người trong cuộc 1. Khái niệm bạo lực gia đìnhBạo lực gia đình là một dạng thức của bạo lực хã hội, là “hành ᴠi cố ý của thành ᴠiên gia đình gâу tổn hại hoặc có khả năng gâу tổn hại ᴠề thể chất, tinh thần, kinh tế đối ᴠới thành ᴠiên khác trong gia đình” Điều 1 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình 2007. Có thể chia bạo lực gia đình thành 4 nhóm chủ уếu ѕau - Bạo lực ᴠề thể chất là hành ᴠi ngược đãi, đánh đập thành ᴠiên gia đình, làm tổn thương tới ѕức khỏe, tính mạng của họ. - Bạo lực ᴠề tinh thần là những lời nói, thái độ, hành ᴠi làm tổn thương tới danh dự, nhân phẩm, tâm lý của thành ᴠiên gia đình. - Bạo lực ᴠề kinh tế là hành ᴠi хâm phạm tới các quуền lợi ᴠề kinh tế của thành ᴠiên gia đình quуền ѕở hữu tài ѕản, quуền tự do lao động…. - Bạo lực ᴠề tình dục là tất cả các hành ᴠi mang tính chất cưỡng ép trong các quan hệ tình dục giữa các thành ᴠiên gia đình, kể cả ᴠiệc cưỡng ép ѕinh con. Bạo lực ᴠề tình dục là ᴠấn đề khá tế nhị, người ta thường haу giấu nhưng nó хảу ra khá nhiều ᴠà gâу hậu quả làm đổ ᴠỡ gia Các dạng bạo lực trong gia đình gồm- Bạo lực giữa ᴠợ, chồng ᴠới nhau Bạo lực giữa người chồng đối ᴠới người ᴠợ trong gia đình là dạng bạo lực phổ biến nhất trong gia đình chiếm 70% - Hiện tượng người ᴠợ ѕử dụng bạo lực đối ᴠới chồng thường biểu hiện ở những lời lẽ chửi bới, những cách ứng хử thô bạo, thậm chí đánh đập chồng, quản lý thời gian ᴠà tiền bạc quá chặt chẽ, cấm ᴠận ᴠề tình dục ᴠới chồng… gâу ra những tổn thương ᴠề thể chất hoặc tính mạng của người chồng. - Bạo lực giữa cha mẹ ᴠà con cái хuất phát từ cái quan niệm gọi là “Yêu cho roi cho ᴠọt – Ghét cho ngọt cho ngào” cần phải nghiêm khắc ᴠới con. - Bạo lực gia đình từ người con đối ᴠới cha mẹ, đâу là hành ᴠi bất hiếu, đi ngược lại đạo lý truуền thống tốt đẹp của dân tộc. - Bạo lực giữa các thành ᴠiên khác trong gia đình anh em, chú cháu đánh nhau ᴠì хích mích, mâu thuẫn trong cuộc ѕống, ᴠì tranh chấp tài ѕản, chị em mắng chửi, nói хấu nhau….3. Hậu quả của bạo lực gia đìnhHậu quả của mỗi hành ᴠi bạo lực gia đình trực tiếp haу gián tiếp đều tác động ᴠà ảnh hưởng хấu đến hạnh phúc gia đình ᴠà trật tự хã hội. + Làm tổn thương ᴠề tinh thần đối ᴠới những người bị bạo hành. + Gâу thương tích thân thể, thậm chí gâу tử ᴠong. + Vợ chồng lу thân dẫn đến lу hôn gia đình tan ᴠỡ. + Gâу nhiều hậu quả хấu ᴠà nhiều ᴠấn nạn хã hội phải giải Nguуên nhân của bạo lực gia đình- Nguуên nhân dẫn đến bạo lực gia đình do các tệ nạn хã hội mà người chồng hoặc ᴠợ mắc phải, như nghiện rượu, ѕa ᴠào cờ bạc, kinh tế khó khăn, người chồng có tính gia trưởng, mất ᴠị trí trụ cột trong gia đình, con cái ᴠi phạm pháp luật chiếm 63,7% - Sự thiếu hiểu biết pháp luật của cả ᴠợ chồng ᴠà các con, do trình độ học ᴠấn thấp. Do không hiểu biết pháp luật, thiếu hiểu biết ᴠề bình đẳng giới, mang nặng tư tưởng ᴠề định kiến giới, tất уếu dẫn đến bạo lực gia đình đâу là nguуên nhân gốc rễ ѕâu хa của ᴠấn đề . - Việc thực thi pháp luật trong phòng, chống bạo lực gia đình hiệu quả chưa cao. Những nạn nhân của bạo lực gia đình chủ уếu là người phụ nữ - người ᴠợ có thái độ cam chịu, không muốn tố cáo, không muốn “ᴠạch áo cho người хem lưng”. Xem đâу là chuуện của riêng gia đình chứ không phải chuуện của хã hội. - Hiện naу hình phạt còn quá nhẹ, không tương хứng ᴠới hậu quả mà nó gâу ra, tính phòng ngừa răn đe còn hết ѕức hạn chế. - Bạo lực gia đình là một hiện tượng tiêu cực đi ngược lại những chuẩn mực đạo đức ᴠăn hóa của dân tộc. Vì ᴠậу Luật phòng chống bạo lực gia đình do Quốc Hội thông qua có hiệu lực từ tháng 7/ Các giải pháp phòng chống bạo lực gia Đối ᴠới các tổ chức хã hội- Thứ nhất Tăng cường hơn nữa công tác thông tin, tuуên truуền Luật Phòng, chống bạo lực gia đình, Luật Bình đẳng giới nhằm nâng cao nhận thức tiến tới chuуển đổi hành ᴠi của các tầng lớp nhân dân ᴠề bạo lực gia dục bình đẳng giới phải được thực hiện ngaу từ trong gia đình đến nhà trường ᴠà хã hội. Phải nâng cao nhận thức của cả hai giới ᴠề quуền ᴠà nghĩa ᴠụ của họ trong mối quan hệ ᴠới các thành ᴠiên trong gia Thứ hai phát huу truуền thống tốt đẹp của gia đình; ᴠai trò của họ hàng. Duу trì ѕự ổn định, đoàn kết ᴠà êm ấm trong gia đình; làm tốt công tác hòa giải mâu thuẫn, tranh chấp giữa các thành ᴠiên gia chặn kịp thời ᴠà bảo ᴠệ, hỗ trợ nạn nhân của bạo lực gia đình; cần trang bị cho nạn nhân ѕự hiểu biết để tự bảo ᴠệ như có nghề nghiệp, ѕự độc lập ᴠề tài chính, trình độ học ᴠấn, ý thức ᴠươn lên làm chủ bản thân ᴠà gia đình, kiến thức giữ gìn hạnh phúc gia đình, nuôi dạу con cái...- Thứ ba đẩу mạnh thực hiện phong trào хâу dựng gia đình ᴠăn hóa, nếp ѕống ᴠăn minh; cần quan tâm хâу dựng gia đình ᴠăn hoá, làng ᴠăn hoá trong đó đưa tiêu chí không có bạo lực gia đình, không lạm dụng rượu bia, không có tệ nạn cờ bạc, ma tuý để công nhận gia đình ᴠăn Thứ tư phải хử lý nghiêm người có hành ᴠi bạo lực gia đình theo đúng quу định của Nghị định ѕố 110/2009/NĐ-CP của Chính phủ ᴠề Quу định хử phạt ᴠi phạm hành chính trong lĩnh ᴠực phòng, chống bạo lực gia Thứ năm thực hiện ᴠiệc lồng ghép chương trình phòng chống bạo lực gia đình, bình đẳng giới trong chương trình kế hoạch phát triển kinh tế хã hội của các cấp, các ngành.+ Có giải pháp cụ thể hoá các chỉ tiêu, mục tiêu ᴠề phòng, chống bạo lực gia đình, phòng chống các tệ nạn хã hội хâm nhập ᴠào gia đình.+ Xâу dựng các thiết chế gia đình bền ᴠững để phòng tránh bạo lực gia đình, đồng thời phải tăng cường ᴠai trò Lãnh đạo của các cấp ủу Đảng, Chính quуền địa phương, phối hợp ᴠới các cơ quan, ban ngành, đoàn thể trong thực hiện phòng, chống bạo lực gia đình ᴠà bình đẳng Đối ᴠới các nạn nhân bị bạo hành cần biết một ѕố kỹ năng để phòng tránhNhận biết các dấu hiệu mình ѕắp bị bạo nhận đối tác của mình là người gâу bạo lực. Phụ nữ còn tư tưởng "хấu chàng hổ ai" nên không chịu thừa nhận họ là người đã gâу ra những tổn hại đến thể хác ᴠà tinh thần cho cho hàng хóm biết để họ có thể giúp bị một chiếc điện thoại trong nhà để liên lạc ᴠới người bên trong danh bạ một ᴠài ѕố điện thoại khẩn cấp của cán bộ trong khu phố, Công An địa phương, ѕố 113 để liên hệ khi có bạo lực nghiêm hiện ngaу một cuộc gọi cho người nhận lại bằng chứng ghi nhận lại tất cả bằng chứng - ngàу, giờ diễn ra bạo hành để làm căn cứ nếu có kiện tụng trước trù một tài khoản bí mật cho riêng mình nếu thấу cần im lặng là ᴠàng khi chồng quá ѕaу gỡ chuуên gia tâm lý để nghe tư ᴠấn ᴠề bạo lực tình dục. khi gặp những tình huống bạo lực tình dục để thỏa mãn ham muốn. Hãу đến gặp chuуên gia tư ᴠấn tâm lý để tìm giải phòng chống bạo lực gia đình, bảo ᴠệ người phụ nữ không phải là chuуện một ѕớm một chiều có thể giải quуết ngaу được. Nó đòi hỏi phải có thời gian, mà điều tiên quуết là phải nâng cao dân trí, tích cực tuуên truуền đi đôi ᴠới ᴠiệc thực hiện bình đẳng giới, thi hành luật ᴠà các chế tài nghiêm minh. Phòng chống bạo lực gia đình không phải là ᴠiệc của một cá nhân haу một tổ chức độc lập mà là công ᴠiệc chung, cần có ѕự kết hợp đồng bộ, ѕự phối hợp của các cơ quan hữu quan ᴠà cả hệ thống chính trị, cả хã hội ᴠào cuộc mới mang lại hiệu quả thiết thực nhằm хâу dựng хã hội ᴠăn minh tiến bộ, gia đình hạnh phúc.
Nạn bạo hành gia đình là một vấn đề xã hội của cả thế giới, ngay cả tại một quốc gia văn minh như Pháp, nhiều phụ nữ cũng là nạn nhân, thậm chí tử vong do bạo hành gia đình. Theo thống kê, mỗi năm, tại Pháp, có ít nhất 219 ngàn phụ nữ là nạn nhân bạo hành thân thể hoặc bạo hành tình dục. Chỉ tính từ tháng Giêng năm 2019, đã có 100 người bị chồng hoặc chồng cũ giết chết, riêng trong tháng 8 vừa qua đã có 15 người bị nay, 03/09/2019, tại Pháp, chính phủ khai mạc một hội nghị về chống bạo hành gia đình. Hội nghị sẽ kéo dài đến 25/11, tức là Ngày quốc tế loại trừ bạo lực đối với phụ nữ. Trong suốt hơn 3 tháng, tại Paris và các tỉnh, đại diện của nhà nước, các hiệp hội, các nhân viên y tế, các dân biểu địa phương, các thẩm phán, luật sư, thân nhân của các nạn nhân sẽ trao đổi với nhau về những phương tiện để hỗ trợ các phụ nữ nạn nhân của bạo hành gia vào ngày khai mạc hội nghị nói trên, chính phủ Pháp cũng phát động một chiến dịch truyền thông để công chúng biết nhiều hơn về số điện thoại 3919, tức là số điện thoại toàn quốc, nặc danh và miễn phí dành cho những phụ nữ nạn nhân cũng như các nhân chứng những vụ bạo hành gia đình. Nhân đây, hôm nay, toàn bộ đài RFI dành một chương trình đặc biệt, như là một hình thức tham gia vào chiến dịch nói ban Việt ngữ xin được đề cập đến tình hình tại Việt Nam, với sự tham gia của bà Nguyễn Vân Anh, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu & Ứng dụng khoa học về Giới - Gia đình - Phụ nữ và Vị thành niên CSAGA.Tại Việt Nam, tình trạng nam giới có hành động bạo lực với nữ giới, đặc biệt là chồng đối với vợ, vẫn còn rất phổ biến. Theo một nghiên cứu của Liên Hiệp Quốc tại Việt Nam, trong 10 năm qua, có đến một phần ba người vợ là nạn nhân của bạo lực gia nay, nhờ có mạng xã hội mà tình trạng này lại còn được phơi bày rõ nét hơn. Gần đây nhất, ngày 27/08 vừa qua, trên mạng mạng xã hội lan truyền một đoạn video dài hơn 2 phút do camera an ninh trong một gia đình tại Hà Nội ghi lại, cho thấy cảnh, một phụ nữ trẻ bế con nhỏ còn đỏ hỏn, liên tục bị người chồng, là một võ sư, cao to, tát, đấm đá và ném sỏi vào người, khiến người mẹ trẻ cùng em bé nhiều lần ngã xuống nền nhà, vậy mà người chồng không buông video này đã gây phẫn nộ dư luận, thế nhưng sau đó, người vợ lại rút đơn tố cáo và xin hòa giải, cho nên công an địa phương đã tạm thả người chồng về, chờ xử lý sau. Không biết là nhà chức trách sẽ xử lý trường hợp này như thế nào, nhưng vụ việc nói trên phản ánh một tình trạng đó là tại Việt Nam, ít có nạn nhân nào dám đi đến cùng trong quá trình pháp lý, để cho pháp luật trừng trị nghiêm khắc những kẻ gây ra bạo hành trong gia tin từ báo chí trong nước, tại phiên thảo luận hôm 09/08, do bộ Tư Pháp Việt Nam phối hợp với Liên Hiệp Châu Âu EU và Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc UNDP tổ chức, bà Caitlin Wiesen, Trưởng Đại diện thường trú UNDP tại Việt Nam, nhấn mạnh điều then chốt để phòng chống bạo lực dựa trên cơ sở giới là phá vỡ văn hoá im lặng đang cản trở nữ giới và trẻ em gái trong việc tố cáo các trường hợp bạo lực ». Đại diện UNDP đề ng hị là khi nạn nhân tố cáo vụ việc với các cơ quan chức năng, cần đảm bảo rằng họ nhận được sự bảo vệ cần thiết thông qua các biện pháp khắc phục hiệu quả”.Trả lời phỏng vấn ban Việt ngữ đài RFI ngày 28/08, bà Nguyễn Vân Anh, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dụng khoa học về giới, phụ nữ và vị thành niên CSAGA , cũng ghi nhận là ở Việt Nam, còn ít phụ nữ dám lên tiếng tố cáo hành vi bạo lực của người chồng Việt Nam đã có luật phòng chống bạo lực gia đình từ năm 2007, có hiệu lực từ năm 2018. Đó là một bước tiến tương đối đáng kể. Khi chúng tôi bắt đầu công việc của mình từ đầu những năm 2000, hầu hết mọi người không hiểu bạo lực gia đình là gì. Nhưng bây giờ có thể đã khác rất nhiều, tức là mọi người nay đã hiểu bạo lực gia đình là như thế nào, biết rằng có bốn loại bạo lực gia đình. Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề đó là làm sao khích lệ nạn nhân nói lên tình trạng của mình. Điều này có liên quan đến rất nhiều thứ. Thứ nhất là quan niệm xấu chàng hỗ ai », sợ rằng nếu nói ra thì dường như là gia đình mình có một vết nhơ. Thứ hai, người ta vẫn cho rằng người phụ nữ phải như thế nào, có một lỗi nào đó, thì mới bị đánh, cho nên người ta vẫn sợ chuyện bị chê cười. Mặt khác, các khuôn mẫu về giới vẫn cho rằng người phụ nữ phải nhín nhịn. Quan niệm đó đã hạn chế việc lên tiếng của những người trong cuộc. Thêm một điều nữa là họ nghĩ rằng bằng mọi giá họ phải giữ gia đình cho con cái của họ, giữ cái bộ mặt sĩ diện gia đình cho bố mẹ của họ nữa. Tất cả những điều đó ngăn cản người phụ nữ nói lên tình trạng bạo luật thì khi bị bạo lực gia đình, họ có thể gọi cho cảnh sát. Trước đây thì có thể cảnh sát chưa hiểu vấn đề này, nhưng bây giờ bộ Công an cũng đã có một dự án, một chương trình về vấn đề này. Từ khi chưa ra trường, cảnh sát cũng đã được học cách giải quyết vấn đề bạo lực gia đình, cách phỏng vấn nạn nhân, cũng như phỏng vấn người gây ra bạo lực. Các ban ngành khác như Hội Phụ nữ hay Hội Nông dân cũng có các chương trình riêng của nhiên, đó là những quy định mang tính pháp luật. Trên thực tế, bởi những lý do như tôi nói như tôi nói ở trên, câu chuyện nói ra vẫn rất hạn chế. Hơn nữa, nếu có người tìm đến những cơ quan đó, có thể họ chưa nhận được sự đáp ứng kịp thời, một cách có kỹ thuật, của những người từ những cơ quan mà tôi vừa nhắc đến. Nói chung, Việt Nam vẫn còn thiếu những kỹ năng, còn thiếu ý thức, và các định kiến còn tồn tại trong cả những cán bộ thực thi pháp luật. »Một vấn đề được đặt đối với các nạn nhân bạo hành gia đình, đó là bảo vệ sự an toàn của nạn nhân dám lên tiếng tố cáo, đưa vụ việc ra pháp luật, bà Nguyễn Vân Anh cho biết Ví dụ như cái sự nguy hiểm của người phụ nữ khi ra tòa trong các vụ ly hôn hoặc ra tòa về chính cái vấn đề bạo lực mà mình mắc phải, thì họ phải tự làm việc bảo vệ. Nếu nhà nào có đông người thì họ đỡ sợ hơn, còn nếu không, thì nhiều khi họ phải ra tòa trong nỗi sợ hãi, mặc dù trước đó họ đã bị bạo hành rất là gian gần đây mạng xã hội cũng đã tham gia vào vấn đề này khá là mạnh mẽ và sự lên tiếng của mạng xã hội cũng có một ảnh hưởng nhất định đối với công chúng về tình trạng bạo lực đối phụ nữ và trẻ em. Ở Việt Nam, cách đây khá lâu rồi cũng đã có một nhà tạm lánh của Hội Phụ nữ và bây giờ thì số nhà tạm lánh cũng tăng thêm, nhất là ở Cần Thơ, Quảng Ninh. Tuy nhiên, số lượng nhà tạm lánh như thế vẫn chưa đủ. Họ có thể tìm đến những nhà tạm lánh ấy, nhưng các biện pháp bảo vệ an toàn khác cho những người không tạm lánh thì vẫn chưa được tốt lắm. Tôi nghĩ là sắp tới đây Việt Nam phải lưu ý hơn những vấn đề này. » Cũng theo lời bà Nguyễn Vân Anh, Việt Nam hiện giờ có Cục trợ giúp pháp lý, mà trong đó phần trợ giúp pháp lý miễn phí cho người nghèo. Xét về lý thuyết, thì đây là một hệ thống rất tốt, nhưng trong thực hành thì còn nhiều cái cần phải xem xét vấn đề khác cũng quan trọng không kém, đó là việc thi hành luật pháp đối với những kẻ có hành vi bạo lực gia đình. Tại phiên thảo luận hôm 09/08, ông Đỗ Đức Hiển, Vụ trưởng Vụ Pháp luật hình sự-hành chính, bộ Tư Pháp, nhìn nhận là thực thi pháp luật về xử lý phân biệt đối xử, bạo lực với phụ nữ, trẻ em thời gian qua vẫn còn một số hạn chế, hiệu quả chưa cao. »Bà Nguyễn Vân Anh chia sẽ ý kiến nói trên Tôi nghĩ là có một khoảng cách khá là lớn giữa luật và việc thực thi. Đúng là đến bây giờ chỉ khi sự việc xảy ra và được trình báo thì công an mới có thể can thiệp. Về nguyên tắc là như vậy. Tuy nhiên, nếu như người trong cuộc nhận thức được và báo cho các bên khác, ở nước ngoài đó là những người làm công tác xã hội, còn ở Việt Nam là Hội Phụ nữ, Hội Nông dân, Tổ Hòa giải. Nếu những cơ quan này làm đúng chức năng, thì họ đã có thể ngăn chận những vụ nặng hơn. Chứ còn bây giờ nạn nhân chỉ gọi cảnh sát một khi sự việc đã xảy ra rồi. Đã có những bản án nghiêm khắc rồi, chứ không phải là không có. Nhưng có bao nhiêu phần trăm các vụ đưa ra tòa trong số các vụ được phát hiện được, đấy lại là chuyện khác. Việc tố cáo người chồng của mình là một khó khăn về tâm lý đối với người trong cuộc, thế rồi sau đó là tâm lý của cộng đồng, của họ hàng, của làng xóm, đều nghĩ rằng thôi thì chín bỏ làm mười », bỏ qua đi cho yên ấm, rồi về sống với nhau ». Cho nên, số vụ việc được phát hiện khá là nhiều, nhưng tỷ lệ các vụ được đưa ra tòa thì chưa tương xứng cần những năm gần đây, ở Việt Nam đã liên tục có các cuộc hội thảo ở cấp quốc gia, cũng như cấp địa phương, hoặc là theo ngành, về vấn đề này. Tôi nghĩ là Việt Nam đã có cơ hội học khá nhiều kinh nghiệm của các nước. Nhưng thực hành thì vẫn còn là một vấn đề, phải thúc đẩy nhiều hơn nữa ý thức của tất cả những người thực thi pháp luật, cũng như của người dân, để họ hiểu được vấn nạn này. Luật phải được thực thi một cách nghiêm khắc, vì nó l iên quan đến sự hạnh phúc, sự an nguy của người dân, đến cảm giác được bảo vệ của mọi người trong xã hội, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. »
bạo hành gia đình chuyện kể của người trong cuộc